Tải xuống ứng dụng
91.11% 别闹,薄先生! / Chapter 1948: 第2064章 我是叶清秋

Chương 1948: 第2064章 我是叶清秋

谁会去在意一张废纸?

  可是,她似乎真的对厉庭深的一切都那么敏感。

  脚下这张纸上的字,她格外的熟悉。

  叶清秋也不知道,她连同班同学都记不住的人,却偏偏对几个字这么印象深刻。

  凉絮儿也看到飘在她脚边的纸,脸色猛然一变,推开佣人连忙跑过去想要拿起来,结果却被叶清秋提前了拿到了手里。

  似乎是不太死心,叶清秋仔细看了看上面的字。

  “还给我!”

  凉絮儿声音有些尖锐,喊出声的同时,手已经伸了出去,企图要将叶清秋手上的纸抢回来。

  叶清秋躲开了她的手。

  微举着那张纸,漠漠看着明显紧张的凉絮儿,脑海里是厉庭深电话里不耐烦的声音。

  没空?

  她突然笑了一声。

  刚刚还漠然的看不出任何表情的脸上,因为这会儿的笑容,增添了几分光彩。

  这份光彩像是春日里含苞欲放的娇艳花骨朵,然而却被冰封在厚重的冰里。

  周围一寸寸冷下来的气氛,让整个客厅都变得冷肃起来。

  习惯了叶清秋作为叶家大小姐该有的骄纵和脾气,所有人都不发一语。

  纵然他们知道,这个年纪的感情,有多小儿科。

  “还给我!”

  凉絮儿一心只惦记着那张解题纸,向叶清秋摊开手掌,语气中充满了愤怒。

  叶清秋眉眼带着淡淡的笑,缓缓将手中的东西拿到两个人面前。

  “起初我是有那么点疑惑,就你这目中无人,看谁都觉得别人欠了你千八百万的样子,有谁会那么想不开约你一起学习?后来也觉得,这世界的人千千万万,有几个愚蠢的也情理之中,不过我倒是没有想到,这愚蠢的人会是他厉庭深。”

  凉絮儿愣了一下,习惯了被叶清秋偶尔冷嘲热讽,但是却没有想到,她最后居然连厉庭深也跟着骂了进去。

  刚刚她一再忍让,心中已经积压了太多情绪,如果不是叶伯伯在身边,她也许已经跟叶清秋对峙了起来。

  一些事情她是可以忍,可是庭深哥因为她被如此贬低,她绝对不允许。

  “叶清秋,你适可而止!我跟庭深哥在一起生活那么久,就算是你这平城无法无天,无人敢招惹的叶家公主,可在我和他面前,你算什么?你喜欢谁是你自己的事情,别人喜欢谁也是别人的事情。这个世界上不是只要你想要,任何东西都要是你的!

  最起码你想要跟庭深哥在一起,得先要问他愿不愿意跟你在一起。

  仗着自己单方面的喜欢作威作福,不觉得自己很可悲吗?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1948
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập