Tải xuống ứng dụng
62.53% 别闹,薄先生! / Chapter 1337: 第1341章 该穷酸就穷酸

Chương 1337: 第1341章 该穷酸就穷酸

就连厉庭深在一旁听到这个消息,都不由怔了怔。

  视线扫过沈繁星的肚子,视线不动声色地落到了一旁一身衬衫裙衬着身段玲珑消息的叶清秋身上。

  眸中有什么东西一闪而过,转瞬即逝。

  他转身走进客厅,似乎没有把刚刚沈繁星提到过的合十福利院放在心上。

  也许,他现在只要叶清秋乖乖留下。

  留下,就够了。

  叶清秋的视线盯着他渐行渐远的背影,眼中微微紧绷的情绪渐渐松懈下来。

  她随后再次看向沈繁星,往日里那种看起来什么都不放在心上,没心没肺的人,如今她能清晰地看到她眸子里的殷切和渴望。

  心头微动,如果说之前不能太过于理解叶清秋的感受,那么现在看着她,沈繁星只觉得心酸。

  肚子里的两个宝宝如今都还没有给她任何反应,她却觉得如他们是这个世界上最好的存在。

  她期待他们的降生,期待他们开口叫她妈妈,期待看着他们一天一天长大,不想错过与他们在一起的每分每秒……

  她以前也一直觉得母亲是伟大的,从学堂上学会对母亲的赞美,到后来知道母亲的辛苦和付出。

  她体会过母亲对她付出的爱,却无法真正设身处地地去体会过,母亲到底有多伟大,辛苦,多无私,多么爱自己的孩子胜过自己的生命!

  然而这些大部分都是被学识灌输的思想,还有她永远都是承受母爱的那一方。

  而现在,当她设身处地的成了母亲这个角色,太多太多的感触是她以前知道如今却更深刻的。

  她想,如果她是叶清秋,她应该没有她这么坚强。

  如果她是叶清秋,她应该会不顾一切将自己的孩子放到自己的身边,给他世上最好的爱。

  然而……为母则刚。

  叶清秋有不得不顾虑的东西,所以她必须要克制。

  错过了自己的儿子几年的成长历程,这已经是她这一辈子都无法弥补的遗憾……

  “明天跟我一起去吧,我们一起去看看孩子……们……”

  叶清秋紧紧咬住了唇,眼眶憋的通红。

  “……好……你是老板,你说了算……”

  她说,声音带着细不可察的颤音。

  沈繁星上前,看着她的眼睛,眸中难掩动容。

  “是因为我是老板的原因吗?我怎么觉得重点其实在假期上?”

  叶清秋垂眸,蹬掉自己的靴子,“既然知道,那么下次的假期也请你主动一点儿。”

  她朝客厅走,中途又停下,转头看向沈繁星,“是带薪休假吗?如果不是,那就算了。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1337
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập