Tải xuống ứng dụng
26.57% 震痛随笔 / Chapter 208: 第0230章【待业中】 已经很丢人

Chương 208: 第0230章【待业中】 已经很丢人

“饿了吧,咱们去镇上吃饭。”简慷催沃琳快点走。

  “哦。”沃琳答应。

  简慷连在家里吃饭都不肯,可见和他妈妈闹得很厉害。

  沃琳和简爷爷告别,简爷爷只是平静地盯着她,没有说话。

  出于礼貌,沃琳去伙房向简妈妈告辞,简妈妈自顾忙活,嘟哝了一句沃琳听不懂的话,给沃琳的始终是一个背。

  离开简慷家,两人一路走一路等,这次的运气比较好,等来一辆从身后而来的摩托车,坐着摩托车一路颠簸到镇上,简慷的脸色才好看一点。

  吃饭的时候,简慷问沃琳:“想不想知道我妈为什么打我?”

  沃琳笑笑,她当然想知道,可简慷以这种方式问出来,她不知该怎么回答。

  眼前女孩安静的笑容,令简慷烦躁的心渐渐静下来,简慷静默片刻,等心情完全平复,告诉沃琳:“上次我回来,因为没有赶上回H市的车,天又黑了,我住在了镇上的汽车站,有村里的人看到了我,告诉了我妈妈,妈妈说我乱花钱,所以打我。”

  至于住了几天,简慷绝对不会说,

  当时雨太大,他确实回不去,只得连着四天在镇上住着,可要是现在实话实说,之前他解释没有及时送菜给沃琳的理由,就会穿帮。

  “阿姨的心情可以理解,村里人挣点钱不容易,天天要起早贪黑,经历风吹雨打的,你阿姨应该是觉得没必要花这个钱,”沃琳安慰简慷,“你给阿姨解释清楚就好了。”

  简慷摇头,满脸赌气的愤恨:“我才不会向她解释,她当着女孩子的面打我,考虑过我的感受没有,我已是二十多岁的人,又不是小孩子了。”

  沃琳默然,她也觉得简妈妈确实做的有点过,用那么粗的门闩,打起儿子来丝毫不惜力,想起当时的场景,沃琳还觉得心有点抖。

  而且,这是人家母子之间的事,她不明就里,也不好说什么。

  简慷又问沃琳:“你知道,她打我时我不反抗,后来我为什么又和她吵架吗?”

  这次沃琳直接摇头,她怎么会知道,有些担心:“你真的没事吗?”

  简慷穿的是布料比较厚的深蓝色衬衫,沃琳能从他的领口看到里面还穿了背心,有衣服的遮掩,沃琳看不到简慷背部的情况。

  大热的天,人不动都会出汗,何况简慷一直在忙,又赶了这么远的路,要是伤口被汗水浸浸渍的发炎怎么办。

  “没事,我已经习惯了,抗打能力很强。”简慷黝黑的脸上闪过笑容。

  没事才怪,但他不能让沃琳知道,当着女孩子的面被妈妈打已经很丢人了。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C208
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập