Tải xuống ứng dụng
12.23% 震痛随笔 / Chapter 92: 第0114章【毕业季】 我认了

Chương 92: 第0114章【毕业季】 我认了

有次历史课上她写实验报告,老师特意点名要她回答问题,她不但答上来了,还答得合情合理,老师当时还表扬了她。

  当时她心里有点打鼓,怕老师的表扬是欲抑先扬,找她秋后算账,后来她看考试分数,彻底放心了,以为不过是虚惊一场。

  没想到,现在临毕业,历史老师却给了她这么一个痛击。

  沃琳抱着最后一线希望,问系主任:“教授,历史课上写实验报告是我不对,我去给历史老师道歉,请求她原谅,您告诉我历史老师在哪里,我现在就去。”

  “不用去了,”系主任摇头,“我一个堂堂系主任求情都不管用,你去更没用。”

  “您都求情了她还要改分数,这到底是问什么呀?”沃琳弄不明白。

  系主任解释:“我们是理工科学校,没有正式的历史老师,给你们上历史课的,是从市二中聘请的初中历史老师,她对你们课堂纪律的要求,遵照的是她习惯中的初中教学原则。

  “正因为她是教初中的老师,而你们都是大学生,在心理上,你们的不遵守课堂纪律,就是对她这个初中老师的蔑视,她一定要坚持原则,让你们这些大学生正视她。”

  系主任说完,沃琳沉默了很久,颓然道:“明白了,教授,我明白了。”

  说到底,是她的做法伤了历史老师的自尊心,导致最终的结果,她没有了学位证。

  系主任安慰沃琳:“没有学位证也没有关系,只要有毕业证,工资呀,福利呀,单位分房呀,晋升职称呀,都不会耽搁,如果你有心,再考个研究生,现在这个学位证就不算啥了。”

  沃琳担心的是:“就是不知道,没有了学位证,会不会影响我的工作分配。”

  既然事实已成,她还是考虑点眼前最现实的问题吧。

  “不会,”系主任给她吃定心丸,“除了排名前几名的几个同学的单位受学位证影响外,其他同学工作单位已经敲定了的,不会再改变。”

  言外之意,成绩差的人只能分到差的单位,这种单位也没多少资格挑人,给他们什么样的毕业生,学校说了算。

  “谢谢教授!”沃琳告辞。

  从系楼出来,常桦和成泽浩等在外面,问沃琳怎么进去这么久,沃琳把和系主任的谈话告诉了两人。

  成泽浩一副吊儿郎当的模样:“嗨,不就是个学位证吗,不当吃不当喝的,有个屁用,你看那些招聘公告上,有哪个上面说过要学位证的,不都是说要有什么什么毕业证吗。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C92
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập