Tải xuống ứng dụng
88.97% 汉乡 / Chapter 1275: 第一章长安早春

Chương 1275: 第一章长安早春

第一章长安早春

  一场烟雨过后,大地吐绿,关中平原漫长而严寒的冬日终于过去了。

  杏花桃李相继绽放,当梨树上布满白色花朵的时候,渭水河堤上就满是春衫少年。

  这些少年大多是太学生,春光明媚的好日子里正是烟柳拂堤的好景致。

  来看烟柳的士子并不多,主要是河堤上满是春装仕女,这才让懒惰的士子们趋之若鹜。

  或者骑马,或者乘车,或者,漫步的仕女让春风路上多了几分旖旎之意。

  “我本世上逍遥客,君是深闺梦里人!”

  有士子纵酒高歌,打破了周边的宁静。

  正在钓鱼的云琅忍不住回头瞅了一眼,目光与高歌的士子对接了一下,正在喧闹的士子忍不住打了一个哆嗦,拖着伙伴匆匆的跑了。

  躺在锦榻上的曹襄将吃剩下的半只甜瓜丢进渭水,伸了一个懒腰道:“五年时间了,你一直在太学教书,难道就没有换一种活法的意思?”

  鱼漂动了一下,云琅提起鱼竿,鱼钩上空荡荡的什么都没有,就连鱼饵也不见了。

  曹襄笑道:“这里的鱼都成精了,也不知道换个地方,五年来你一直在一个地方钓鱼,这不合适。”

  云琅从篮子里抓过一把浸泡过的小米丢进了水里,黏上鱼饵之后重新把鱼钩放进水里。

  擦擦手,对曹襄道:“你知道我五年来丢进这块水域里的小米有多少吗?”

  曹襄摇摇头。

  云琅笑道:“一千斤,只多不少。”

  “收获呢?”

  “应该不少于三千斤鱼获。”

  曹襄点点头道:“赚了,你云氏这五年来按兵不动,是不是也有同样的收获?”

  云琅摇头道:“并没有,相反云氏财力不如五年前。”

  “没有收获?”

  “有!”

  “什么收获?”

  “我老婆不让我告诉你。”

  曹襄捧腹大笑,好半晌才停下笑声,指着云琅道:“我老婆也这么说。”

  云琅好像不愿意跟曹襄说这些,见鱼漂又动了,就迅速的提起了鱼竿。

  这一次,一尾巴掌大小的鲫鱼挂在鱼钩上跳弹的厉害,曹襄一骨碌翻身坐起,取过抄子接住了鱼,将鱼从钩子上摘下来丢进鱼篓里,蹲在河边洗洗手。

  他蹲的很是费力,五年时间,那个风度翩翩的曹襄早就变成了一个有着大肚腩的痴肥之人,比他少年患病时的肚皮还要大。

  只不过曹襄已经不在乎容貌了,他想要女人青睐早就不依靠这东西了,就算长得再难看十倍也不是问题。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1275
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập