Tải xuống ứng dụng
36.42% 汉乡 / Chapter 522: 第一六零章开拓航道

Chương 522: 第一六零章开拓航道

第一六零章开拓航道

  毛衣的销售真的不错,云琅眼看着堆积如山的毛衣顷刻间被胡商一扫而空。

  看到这一幕,他不由得瞅瞅苏稚身上的衣衫,再瞅瞅自己的衣衫,最后看看胡人的衣衫,在他眼中丑到爆的毛衣,放在胡人眼中就该是米兰时装展览会上的爆款。

  毕竟,你不能对这些把羊皮挖个洞,再随便用麻线缝制几下的东西叫做衣服。

  长长的带着强烈的波西米亚风情的长袍只要是胡人没有不喜欢的。

  长长的麻布头巾上只要镶嵌一块乱七八糟的石头,那些见多识广的羌妇就敢问胡人换脑袋大小的一块白玉……然后美滋滋的拿着这块白玉再去跟胥吏换两口袋麦子。

  这是很好地商贸,对谁都是!

  苏稚就是这座城里的女主人,不管别人怎么看,那些羌妇,胡人是这么看的。

  因此,只要苏稚出现在市场上,诺大的集市上的东西都是随她挑拣的。

  不知为何,这个女子偏好白玉,她的屋子里已经收集了一屋子白色的石头。

  如果不是因为看不上胡人的手艺,她早就把那些白石头变成各种玉器了。

  苏稚是大方的人,家里给她运来了不少的丝绸,只要是她看中的石头,就会有专门的人帮她送回去,回来的时候,只要给一块丝绸就成。

  这个时候云琅都认为,《卖炭翁》里的小太监被白居易黑的很惨,如果白居易看到苏稚的做派,就会觉得那两个“黄衣使者白衫儿”其实慷慨的要命。

  “半匹红绡一丈绫?”

  苏稚可给不了那么多……

  白石头是从昆仑山脚下捡回来的,胡人们认为,那东西是昆仑山神的汗水,到处都是,唯一的花销就是运费……天神总会流汗的,因此,白石头也会无穷无尽。

  倒是香料这种东西贵的要命,黑羊羔皮也贵的要命,被苏稚炒热的没药跟乳香现在别人根本就没有机会拿,已经被云琅列入了军用物资。

  可能后来觉得把妇人用的药列为军品,有些无理,就添加了血竭这味药物。

  不管怎么说,不管还有多少黑暗,受降城总体上依旧是一个繁荣的,公平的,安全的交易场所,至少,这里没有西域那些城主大人们的横征暴敛,以及明火执仗的抢劫。

  你付出,总会有回报,这就是云琅让人在城中散布的受降城格言。

  回到了内城,苏稚丢下一大堆白石头,烦躁的让追随她的羌妇给胡商拿丝绸。

  眼看着一匹丝绸被胡人欢喜的抱走了,她就冲云琅抱怨道:“一些白石头都贵成这个样子,你也不管管!”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C522
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank 200+ Bảng xếp hạng PS
    Stone 0 Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập
    " class="_close">

    nhận thêm xu