Tải xuống ứng dụng
61.03% 大神,你家那位又在闹海 / Chapter 1147: 371 我等了她好多年

Chương 1147: 371 我等了她好多年

  洁白的手绢里静静的躺着一张照片,第五念拿起照片的手都在颤抖,照片上的女子拥有十分姣好的面容,梳着两条麻花辫,明眸皓齿,笑起来时候眼儿弯弯,能够看得出她是一个阳光明媚的少女。

  说句老实话,第五念对小凤娇的长相已经有些记不住了,记忆最为深刻的就是那张被拍的扁平的脸,脑浆与血液的颜色混合在一起,实在是太有冲击力了,导致她根本就不清楚小凤娇原本的容貌。

  这就尴尬了,“御尘媳妇儿,你看看这个女子是不是你口中的小凤娇?”

  第五念嘴角一抽,“脑袋被拍的太扁了,已经看不出原来的样貌了。”

  陆上将一脸为难,“如果连你都不知道小凤娇长什么样子,那该怎么判断这张照片到底是不是小凤娇?”

  “除非……”第五念的目光扫向了一旁躺在病床上的老人。“陆爷爷能够清醒过来。”

  陆上却不抱什么希望,他了解爸爸现在的状况,就算是真的醒过来了,连他都未必能够认出来,更何况是想起那么久以前的事情,所以情况并不是太乐观。

  此时,床上的老人呓语了一声,换来陆上将和第五念注意力,“爸,你醒了吗?”

  陆海生躺的浑身都疼,稍稍动一下就换来他紧紧皱起的眉头,翻了翻眼皮子,悠悠转醒,睁开眼睛看向床边的两个人。

  “爸,你是不是哪里不舒服?”

  陆海生看向自己的儿子,目光里充满了陌生,随后视线转向了第五念,张了张嘴说道,“你们都是谁?”

  第五念心里顿时一沉,该不会是老年痴呆症吧?

  陆海生解释,“御尘媳妇儿,我爸这是老年痴呆,有些事情他也记不太清楚了,偶尔还会忘记我这个儿子。”

  果然如此。

  就算是预料到了,谁又知道巴掌会打的那么响亮。

  “这样吧,陆叔叔,我能和陆爷爷聊聊吗?”

  “希望能问出对你有用的事情。”

  因为住的病房是单人间,又设有厨房,现在又是早晨五点钟,护工也开始忙活着老爷子的早餐。

  第五念拉着一张桌子,坐到了老人的对面,拿着照片给陆爷爷看,只需一眼,老人的眼睛就像是定格在照片上似的,眸光之中隐藏着几分柔情,伸出苍老年迈的大手抚摸着照片上的女孩子。

  “陆爷爷,你可认识照片上的女孩子?”

  陆海生没说话,动了动嘴唇,眼睛里已经闪出了泪花。

  “陆爷爷,你还记得她叫什么名字吗?”

  “娇娇!”十分坚定的回答。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1147
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập