Tải xuống ứng dụng
61.01% 迷失香江 / Chapter 143: 第一百七十二章 铮铮向上

Chương 143: 第一百七十二章 铮铮向上

一路风雨,走走停停,停停又走走,刹那间,记忆中熟悉的亲朋好友全都消失不见,独剩王铮一人在这红尘里的兜兜转转,转着兜着人就没了,只余下路过的身影,落在记忆的深处,留在无法抵达的时空。

  这一世,从香江海岸线醒来的那一刻,就注定会和前世的亲人天各一方,只是等到真正验证的时候,王铮却是难以接受。

  王铮拿着王氏族谱呆愣在当场,眼中忍不住流下两行清泪,对身旁王有才的连声招呼置若罔闻。

  王有才本是大房一脉,繁衍三百年,与王铮身上的血脉早已稀薄,这也是他还能留在这个时空的原因。

  王家村本就不大,两位陌生人进村的消息早已传遍全村,没过多久,王有才家里就被前来看热闹的村民围成了里三层外三层,闹哄哄的场面如同过年一样。

  呆愣许久的王铮慢慢压下心中悲痛,环顾四周陌生即熟悉的村民,一种归属感油然而生,时空再怎么错乱,这里也是自己的故乡,虽然少了父母亲朋,但这些村民同样也是自己的亲人。

  想到这里,王铮转头对王有才说道:“王村长,我是从外地来的游客,以前在桃花镇生活过一段时间,非常喜欢王家村的风水,不知可否能在贵村借宿两日?”

  王有才还没从王铮那一惊一乍的举动中反应过来,一进门就要翻看别人家的族谱,若不是文革刚过,如今步入了改革开放时期,他还以为王铮是来抄家的。

  半晌,王有才才恢复了一点村长的威仪,回答道:“两位远道而来,借宿当然没有问题,只是这偏远山区,却是没有什么好招待两位。”

  “这个却是无妨。”王铮从旅行背包里拿出一沓十元钞,微微笑道:“这里是1000块钱,还请王村长找几位老乡去城里买些酒菜,今天就由我做东,请全村的老少爷们吃一顿百家宴。”

  王有才被王铮的举动惊得半天没反应过来,围观的村民也全都停止了交谈,愣愣看着王铮手里的一沓十元钞票。也难怪他们会有所反应,80年代里的万元户就能算是一个地区里的首富,王铮却随手就拿出1000元出来请客吃饭,这样的豪举,别说没有见过,他们听都没有听过。

  王有才双手摇得跟拨浪鼓一样,连声拒绝:“小伙子,使不得,就算请客吃饭,也用不了一千块呀。”

  “结余下来的钱,就算作村委会的经费,王村长快去准备吧,我已经很饿了!”

  王铮无视王有才的拒绝,把钱直接塞进他的手中,带着关之林直朝旁边的三槐堂而去。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C143
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập