Tải xuống ứng dụng
94.36% 归途的路 / Chapter 417: 第446章 母亲的牵挂

Chương 417: 第446章 母亲的牵挂

老妈责怪的说:“这大晚上去钓什么鱼呢,我都给你们说了那水库里每年都会淹死几个人的。”

  “再也不去了。”

  天浩说完坐在椅子上心里久久不能平静,难道今晚真撞见鬼了,堂弟和天泽都面面相窥,说不出话来。

  钓鱼杆也丢了,这些都不重要,老妈说这几天不要乱跑,她要去找阴阳先生看看。

  晚上躺在床上天浩脑海里还在想刚才的画面,那情景真的太害怕了,不经历的人永远都体会不到。

  在家几天老妈找阴阳先生拿回来了什么草根一样的东西说熬着喝可以还魂,天浩喝了几天很苦,就像喝中药一样。

  天浩准备回成都,该过去上班了,在家清闲的日子他还真有些不习惯,就在天浩准备回成都的时候,菲儿打来了电话,电话里她兴奋的说:“天浩,告诉你个好消息,大白找到啦,嘻嘻。”

  “真的?”天浩有些不敢相信。

  “当然真的呀,不过这次为了找大白可不容易了,还让我爸动用了不少的关系,还好大白找回来毫发无损。”

  “找到了就好,我也开心。”

  “以后我一定好好照看,再也不会弄丢了,你什么时候回成都呢?”

  “可能明天就到成都了,等下我就坐车。”

  “那明天我去接你,一起吃饭。”

  本想推脱,但又不好伤菲儿的面子,天浩答应了,挂了电话天浩心情无比的好,没想到大白失而复得,他能想到菲儿肯定为了找大白费了不少周折,找到了那就一切都值得。

  坐下午回成都的火车,老妈给天浩行李箱装这装那的,天浩说:“妈,不用装这么多,拿过去太多了我也吃不完。”

  “每次让你多拿点你都不听,过去了又想念家里的味道。”

  老妈有些抱怨了几句,天浩朝老妈笑了笑,她瞪了天浩一眼。

  走的时候老妈叮嘱道:“你路上一定要小心呀,出门在外做啥都要注意安全。”

  “妈,知道了,我又不是小孩子。”

  一个人到车站,上了车,坐了几分钟后,火车就缓缓启动了,透过车窗天浩看见一个熟悉的背影在车站外张望,很像老妈的样子,刚走的时候她要送天浩执意没让她送,此刻突然一下就触动到了天浩的内心,他眼眶里泪水打转。

  火车启动哐当哐当的开向了远方,那个背影一直在原地,天浩掏出手机给老妈打过去电话,电话里天浩问:“妈,你刚才去车站了吗?”

  “没有啊,我没有去。”

  “可我刚看见一个人样子特别像你。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C417
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập