Tải xuống ứng dụng
81.53% 宋医生又招惹了桃花运 / Chapter 106: 第一百零六章

Chương 106: 第一百零六章

“她还有醒过来的可能吗?”

  苏楠没有看宋清风,但是他知道他就在他的后面,他们之间的友谊,绝不是一朝一夕就有的。他了解宋清风,就像宋清风也了解他一样,只要彼此的一个眼神,就可以知道对方所有的想法。

  “有,但是不大。”宋清风没有骗他,因为没必要。苏楠好像也接受了这个结果,他握着周蕊蕊的手,就像她醒着的时候牵着他一样,轻柔而小心翼翼。

  “你要做好心理准备,不过,每天坚持多陪陪她,说不定哪一天,她就睁开眼睛看着你了。”宋清风拍了拍苏楠的肩,对他说,“你一个人冷静一下吧,我们先回去了。”

  看着宋清风转身出门,范桃花也拍了拍他,“我会来看你们的。”

  “谢谢你们。”

  苏楠的视线没有离开周蕊蕊的脸,范桃花知道他需要安静,便没有再打扰,跟着宋清风一起出去了。

  医院还是早上看见的那个样子,周围行人行色匆匆,但是他们永远也不会知道,三个小时前,一个女孩永远的闭上了眼睛。

  如果不是因为生病,谁愿意没事来这个地方呢?

  范桃花背着包,默默的跟在宋清风后面。她有很多话想跟宋清风说,但是又不知道该怎么开口,她也不知道宋清风会不会责怪她,如果她没有来这里,没有认识周蕊蕊,是不是一切都会不一样。

  一滴冰凉的雨水落在了范桃花的鼻尖,下雨了。

  天色开始转阴,手机里新闻也提示即将有一场暴风雨来临,仿佛就连上天也在感叹周蕊蕊命运的不公,这个花季少女,本该有属于自己的人生,和苏楠幸福的结婚生子,白头偕老。

  雨越下越大,迎面吹的风夹杂着雨水,带着刺骨的寒冷。宋清风突然停下了脚步,范桃花撞在了他的背上,他回头看着她,“冷吗?”

  她摇摇头,头发已经被雨水打湿了,水珠顺着发丝往下流,滴在她的脸上,她的目光被雨水模糊,有点看不真切,周围车辆来来去去,溅起一朵朵水花。

  宋清风伸出手牵住了她,手心传来的温度把她的思绪拉了回来,她抬头看着他,宋清风的眼神依旧很温柔,好像今天的一切都没有发生过,她不敢看他,把头低了下去,宋清风也没有说什么,而是拉着她的手往前走,“我们回去吧。”

  酒店的设施依旧那样摆放,就在昨天她还在这里和苏楠嬉笑打闹,现在就已经物是人非了。

  对周蕊蕊来说,这是最好的结局,也是最坏的结局,可是活着,才有可能。

  范桃花开始收拾衣服,来的时候还是开开心心,可是离开的时候,却心事重重。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C106
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập