Tải xuống ứng dụng
95.09% 乔爷,抱! / Chapter 8764: 第8776章 一个人跑娘家(13)

Chương 8764: 第8776章 一个人跑娘家(13)

她不高兴了会往娘家跑,大概纪长慕不高兴了……也一样?

  他要带她回滨城?

  这样一想,也说得通。

  车子又往前开了一段路,路边彻底没有了路灯,只剩下漆黑的田野。

  这个季节的野外很萧条,空旷、肃杀、凄寒,北风从枯草和田埂上吹过,发出“呼呼”声响,到处都看不见光亮。

  乔沐元心虚了,这是什么地方?

  她声音打颤,抓紧安全带,幽幽问纪长慕:“纪、纪长慕……你带我去哪里?回滨城?”

  “月黑风高,你说呢?”

  突然,车子从马路上拐了一个弯,不再沿着康庄大道行驶,而是驶入另一条不算宽阔的马路。

  “你、你想干什么?”乔沐元要哭了,她很怕黑的,“我跟你道歉,你不要把我丢黑乎乎的地方,我会害怕的……不行,你别再往前开了,这里好黑。”

  纪长慕将车停下,停在路边。

  他开了车内的灯,明亮的光线下,男人绷着一张脸,神情肃冷,比窗外的风还冷。

  车里开了暖气,但乔沐元还是感知到了他身上的寒意。

  这人……至于吗?

  她往车门旁躲了躲,抬起眼皮子看了他一眼,嘴巴撅起:“这里……是什么荒郊野外?你开车带我来这边干、干什么?”

  “把你丢在这里喂狼。”男人终于开了口,语气里都是气恼。

  “你敢。”乔沐元知道他不敢。

  她对上他的眼睛,在他的眼底看到了幽邃的光泽,怂怂地又往车门边挪了一挪。

  突然,纪长慕解开自己的安全带,身体前倾,压在副驾驶上,顺手解了她的安全带。

  他将她圈在身下,双手撑在她身子两旁,俯身低头,一双锐利的眼睛微微眯起,看向她。

  “乔沐元,我为什么不敢?嗯?在你眼里,我这么十恶不赦,有心机有城府,怎么不敢把你丢这里喂狼?”

  乔沐元不敢动,在光线下看着他,吞吞吐吐:“我、我不是那个意思……你又是发脾气又是凶我,这会儿还带我来这种荒郊野外……你、你想做什么?”

  “我说了,月黑风高,当然做点该做的事。”

  “纪长慕!”

  纪长慕唇角勾了勾:“以前从京城回滨城的时候,司机常走这一段路,这边不仅没人,连监控也没有,确实是荒郊野外。”

  乔沐元的心漏跳一拍,她突然明白某人带她来这里的意思!

  这人怎么这样!

  她摸到一只枕头,扔他身上,脸红了大半:“不行,我们回家。”

  他居然有这种想法!

  她真是高估他了,还以为他闹脾气带她回滨城呢!


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C8764
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập