Tải xuống ứng dụng
66.71% 乔爷,抱! / Chapter 6148: 第6161章 物归原主(4)

Chương 6148: 第6161章 物归原主(4)

距离飞机场还有半个小时的车程。

  从一个郊外到另一个郊外,时间过得荒芜又缓慢,就好像原野陇上的蔓蔓青草,绵延无际,不见尽头。

  车子又开了十分钟。

  她的耳边是读书机的声音,还有“噼里啪啦”的雨水声,明明是再正常不过的声音,汇聚到她的耳边竟然让她的耳膜产生了不可抗拒的疼痛感,这种痛感一直传到脑中,交汇在一起。

  童谣想,肯定是她昨天晚上没睡好。

  今天雨大,路上车不多。

  快要到机场了。

  童谣似乎已经看到了机场大楼。

  突然,一辆车包抄过来,“哧——”一声,横在她的小车前方!

  童谣紧急刹车。

  好在,对方留了足够的距离,并没有造成很严重的问题。

  但,墨墨哭了,手上的读书机掉在地上,哭得很大声。

  “乖,乖,有没有碰到哪里?”童谣停下车后连忙去哄墨墨,“对不起,对不起,是妈妈不对。”

  墨墨不说话,就大声地哭,眼泪汪汪。

  童谣替他检查一番,确定没事才放心。

  前方的车中走下来几个穿着黑衬衫黑西裤的男人,个个人高马大,为首的男人撑着伞往童谣的车走过来。

  童谣不认得他们,她紧紧抱住温墨,不敢开窗。

  男人敲了敲车玻璃,童谣摇头,还是不开窗。

  车子隔音效果很好,但再好的效果都能听到外面声音,更何况,男人中气十足,声音洪亮。

  这个三四十岁的男人像道上的人物,也像保镖,童谣紧紧盯着他看。

  车里,墨墨还在哭,哭得很大声。

  “太太。”外面的人恭恭敬敬喊了一声,“温先生让我们来接您和小少爷回家。”

  童谣听见了。

  温录……

  温录为什么会这么快知道她跑了?

  她的行踪和计划被温录知道了,她原本打算先跑到栾城,到了栾城后,温录不可能再动她。

  可……她还没能跑出安城。

  也是了……安城是他的地盘,处处是他的耳目。

  她在安城注定翻不出他的手掌心。

  童谣的眼中是绝望的黯淡,空洞、无神、淡漠,她就这样看着窗外的人,一动不动。

  为首的保镖又敲了敲窗户,嘴巴一张一合在说话:“太太,不要让我们为难。”

  “太太,如果你一直不出来,我们也会一直在外面等着。”

  “太太,小孩子一直闷在车里对身体不好。”

  外面的人恭恭敬敬,但说出口的话却没有一丝一毫的感情色彩,像个机器人。

  这群人真得就开始在外面守着。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C6148
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập