Tải xuống ứng dụng
63.93% 乔爷,抱! / Chapter 5892: 第5905章 先生,我叫Erin(6)

Chương 5892: 第5905章 先生,我叫Erin(6)

黎晚的脸上没有太多表情,许深也不知道她信不信。

  她推了推他的手臂:“你让我回家。”

  “你让我见见天天。”

  “可以不打扰我的生活吗?”

  “这不是打扰!”

  “我觉得是。”黎晚嗓音清和,没有争执,只是在平静地跟他对峙。

  也许是她的态度太过于柔和,许深有一种深深的无力感,就仿佛……拳头打在棉花上。

  她站立在他的跟前,没有强迫他,默默等待他的下一步动作。

  终究是无奈,许深让出了一条路。

  她踩着高跟鞋跑走了。

  黎晚走到外面的花园里深深呼吸一口初秋的空气,她很懵,她没想到会在这个地方见到许深。

  还以为……就算有下一次的见面,也是很多年以后了,没想到只有两年。

  她到现在都没有让自己平静下来。

  那个男人真得是许深。

  黎晚在玫瑰花园的长椅上坐了会儿,直到天天给她打了个电话。

  “妈妈,你中午来唐叔叔家吃饭吖。”

  “好。”

  黎晚答应了。

  今天是周末,天天去唐景州家找心心玩,唐景州正好休息没去医院。

  “妈妈,路上给我们带章鱼丸子吧,不是天天要吃,是心心要吃。”

  “好。”

  天天在那头又絮絮叨叨说了好久的话,黎晚心不在焉。

  直到挂上电话,她还有些魂不守舍。

  这两年的生活又平静又美好,她没想过会遇到许深,甫遇见,他就给了她一个下马威,买走手稿。

  看来,他过得真挺好,花这么大手笔买一份手稿。

  不过,他过得好不好都跟她没有关系了。

  黎晚站起身,给母亲惠芬打了个电话。

  惠芬听说没有拍到手稿,挺遗憾,但也安慰黎晚说没事,以后还会有别的达芬奇手稿流出。

  惠芬让她用五千万去拍点喜欢的东西,黎晚也没有什么要拍,打算直接把钱再打给母亲。

  从拍卖会场离开,黎晚去了唐景州的家。

  他没有跟爸妈住,一个人住在离工作的医院不远的小区里。

  屋子里很热闹,黎晚还在门外就听到了小孩子吵吵闹闹的声音。

  肯定又是天天在欺负心心了。

  果然,推开门,天天举着布娃娃就是不给心心,心心急得团团转。

  看到黎晚过来,心心立马迈着小短腿扑进黎晚怀里,撅着嘴巴委屈地指着天天:“姨,姨……”

  黎晚笑了:“天天,你多大人了,欺负小妹妹。”

  “坏蛋。”心心奶声奶气。

  天天笑得更厉害。

  真是个小笨蛋。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C5892
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập