Tải xuống ứng dụng
53.53% 乔爷,抱! / Chapter 4934: 第4947章 如是一梦(8)

Chương 4934: 第4947章 如是一梦(8)

萧紫倚靠在船栏杆上看着傍晚的景色,她已经很多年没有见过这么多人、这么繁华的街道。

  在快乐岛上,她处于与世隔绝的状态,后来也是。

  “小紫阿姨,你会留在京城吗?”乔乘帆问。

  “我家在伦敦……”她还是想回去,以后就陪着师父。

  “你如果留在京城,我可以经常来看你,你可以去我爸的公司上班。”

  迎着风,萧紫的眼中有微微湿润的痕迹。

  她也想过平凡普通的生活,这样多好。

  乔乘帆微微皱眉,他总觉得小紫阿姨变了很多,变化很大,以前她很热情,话也很多,现在的她变得越来越沉默。

  这样不好啊。

  橙色的夕阳光铺陈在湖面上,水波粼粼,微风轻轻。

  船头有些冷,萧紫抱着果汁去船舱。

  “小帆帆,你在京城要好好念书,以后有机会来伦敦可以找我。”萧紫坐下。

  乔乘帆也坐在她的对面:“真得不留在京城吗?我会想你的。”

  这几年,他也很想萧紫。

  “不了。”萧紫摇摇头。

  她找不到一个留在京城的理由。

  至少在伦敦,师父还在。

  乔乘帆有些无能为力。

  中途,萧紫去了一趟船舱的洗手间。

  她静默地洗着手,偶尔抬头看向镜子。

  镜子里的女人很憔悴,即使化了妆也掩盖不住她脸上的苍白,她在医院里醒来后身体就不怎么好,尤其是睡觉时最容易被惊醒,一有风吹草动就会醒过来,常常惊出一身冷汗。

  开着水龙头,冷水“哗哗”流动。

  洗好手,她抽了一截纸巾,擦着,转过头。

  “咚”一声,她没注意,一不小心撞到面前的人:“对不起,对不起。”

  她连声道歉,但对方惊讶地站立原地,一动不动看向她。

  萧紫这才抬起头。

  她也愣住。

  澄澈的眸子里是讶然的痕迹,原来是……小11。

  真是他,可他变化很大很大。

  以前的小11还像个孩子,脸上带着稚气和青涩,但如今,他俨然像是变了一个人——一身白色干净的衬衣,黑色长裤,褪去稚气,脸上带着成熟。

  但,他模样没变,萧紫还是一眼就认了出来。

  她想了想,小11应该早就大学毕业了,没想到会在这儿遇到他。

  成俊认出萧紫,先是愣了很久,再然后双手紧紧抓住萧紫的胳膊,弯下腰来仔细看她:“小紫姐!小紫姐!我终于找到你了!”

  他的眼里满是光芒,激动又兴奋。

  他终于找到萧紫了!

  这么多年了!

  萧紫温婉一笑:“小11。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C4934
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập