Tải xuống ứng dụng
53.24% 乔爷,抱! / Chapter 4907: 第4920章 远在远方的风(11)

Chương 4907: 第4920章 远在远方的风(11)

“得出去。”周鸿明也没多说。

  “你现在做什么赚钱?”

  “随便跟人做点小买卖,跑跑装修什么的。”

  萧紫没再问,她不大喜欢管这些事。

  周鸿明也把话题岔开,两人聊了些别的。

  他其实很怕萧紫问一些问题,比如,什么时候能离开新西兰。

  说实话,他对这些问题并没有做过太深入的思考,只要萧紫还陪伴在他身边就好。

  外面的雪下得很大,那些小雪人渐渐变胖,慢慢失去了原有的样子。

  周鸿明握住她的手:“还冷吗?有没有暖和些?”

  “不冷了,家里很暖和。”她笑了笑。

  “嗯,你这几天有什么打算?”

  “没什么打算,这样的天气就适合呆在家里头睡懒觉、看书,不是吗?”

  “是,我也想。”周鸿明毫不掩饰他的想法,但他不行,他还得联系以前的下属重新开启在商场上的路,洗白身份。

  他总不能一直做一个亡命之徒,漂泊天涯。

  他还想以后带着萧紫正大光明地领证、结婚、办婚礼。

  周鸿明看着萧紫的时候,眼底酝着温柔的光,如初雪,如新柳,如三月春风。

  ……

  新西兰的冬天似乎很漫长。

  萧紫不乐意出门,每天都习惯性蛰居在家中。

  这一天傍晚,天气太冷,天空也是阴沉沉,看不到太阳。

  周鸿明还没回来,萧紫发烧了。

  她体质本就很弱,一发高烧就很难熬,蜷缩在床上,脸蛋通红,额头有渗出的汗珠。

  吃了药也无济于事。

  萧紫烧得迷迷糊糊,头痛欲裂,连视线都变得很模糊。

  烧到没什么意识,她强撑着,口中含糊不清地喊着周鸿明的名字。

  傍晚风紧,北风呼啸,气温极低。

  周鸿明很晚才回来,照例喊了一声:“小紫,我回来了,吃过晚饭了吗?”

  没有回应。

  周鸿明的心口“咯噔”一下,像是跳停一拍。

  虽然现在的萧紫对他百依百顺,可他的内心深处依然害怕她离开,害怕她悄无声息地就离他远去。

  他怕。

  很怕。

  “小紫!小紫!”他一边喊一边跑进房间、厨房里找她。

  萧紫烧得迷糊,试图睁开眼睛,可是什么都看不见,她好累,不想动,浑身滚烫。

  打开房门,周鸿明看到蜷缩成一团的萧紫!

  “鸿明……鸿明……”她好像听到了他的声音,又好像什么都没听见,像是做梦又像是真实。

  如梦似幻的感觉……很不好。

  “小紫!”周鸿明吓到,大步往前,一摸,她额头滚烫。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C4907
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập