Tải xuống ứng dụng
53.03% 乔爷,抱! / Chapter 4888: 第4901章 少年不识愁(1)

Chương 4888: 第4901章 少年不识愁(1)

周鸿明倒也厚道,一直把他送到镇上后还特意嘱托人把他送机场去。

  机场那种地方周鸿明是不敢去的,很容易暴露。

  季清寒在小镇上下车,提着自己的药箱离开:“周先生,再见了。”

  “嗯,再见。”

  季清寒上了周鸿明给他安排的车。

  车子在一层薄薄的雾气中渐渐消失,直到融成一个小圆点,再也看不见。

  周鸿明不知道萧紫醒来没有,既然她很累了,那就让她好好睡一觉,他还在想该怎么面对一个不一样的萧紫。

  他的身影慵懒,随意在镇上走着,又顺手给萧紫买了一束花。

  他想好好跟她过日子。

  周鸿明抱着花回家。

  远处海浪滔天,海风阵阵吹来,吹起周鸿明的头发。

  萧紫养的兔子也在笼子里睡觉,一动不动,萧紫也还没醒。

  直到快晌午,她才懒懒走出来,头很痛:“我好像睡了很久,头很疼,有止疼药吗?”

  周鸿明做好饭,微微点头:“有,我去给你拿。”

  他去翻药箱。

  不太确定萧紫现在是什么状态,有没有忘记孟沉和快乐岛上的事,周鸿明打算找个机会再试探下效果。

  按理说应该没什么问题。

  “周师兄……我头好痛,总觉得脑子像是被撕裂开一样,很疼。”她坐在床沿,难得的心平气和,或者……难得心平气和地对待周鸿明,“对了,你朋友呢?他回去了吗?”

  “季先生?哦,他回家了。”周鸿明拿了药给她,“止痛药,吃下吧,吃了头就不疼了,估计昨天着凉了。”

  “嗯。”她接过水和药。

  周鸿明心口猛烈跳动,她叫了他“周师兄”。

  萧紫脸色不怎么好,很苍白,她吃着药,眼神有些空洞。

  “周师兄……我忽然想不起来我们是怎么到这儿的了……只记得我们在海上漂了很久。”萧紫茫茫然。

  “是啊,我们在海上旅游的时候翻了船,后来一路漂泊就到了这里,我会带你回伦敦的。”他摸了摸她的长头发,头一次,萧紫很温顺地没有拒绝。

  萧紫头疼:“睡了一觉,好像做了一个长长的梦,梦里的事情醒来后就记不清了。”

  “既然是梦,就忘掉。”

  萧紫点头。

  “梦太虚幻,现实才是美好的,我给你买了一束花,你看看喜不喜欢。”周鸿明把一束粉玫瑰给她看。

  她笑了:“以前在训练场的时候,你好像就经常买花哄我开心。”

  “是吧,我对你很好的。”周鸿明眉眼笑开,他真得很高兴。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C4888
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập