Tải xuống ứng dụng
52.72% 乔爷,抱! / Chapter 4859: 第4872章 我们要个孩子吧(2)

Chương 4859: 第4872章 我们要个孩子吧(2)

周鸿明从小就是个富二代,哪里进过厨房,他做菜的手艺都是这段时间现学的。

  现在虽然能做出一日三餐,但味道实在不能恭维。

  他抬手摩挲着萧紫的脸庞,手指头很凉:“小紫,要不你帮我做?你知道的,我做菜真得很烂。”

  周鸿明好声说话的时候声音很温和,萧紫如果不睁开眼睛甚至会觉得身边的人不是那个残暴嗜血的周鸿明。

  “不做。”萧紫懒得动手,“饿死了也没什么。”

  她来这儿后除了睡觉就是晒太阳,什么都懒得做。

  周鸿明就知道她会这么说:“那算了,还是我来,你歇着。”

  他往家里走去。

  他们住的地方不大,是一个废弃的屋子改的,周鸿明逃出来时身上有不少值钱东西,拼拼凑凑把这儿改的也还算像模像样。

  有厨房,有卧室,有吃饭的地方。

  这儿真是与世隔绝。

  他知道萧紫逃不出去。

  哪怕就是把她圈养在身边,他也不会放她离开。

  三个月前在快乐岛的事情触怒了他,他对她那么好,无微不至,她却出卖他,和敌人沆瀣一气,出卖岛上的情报。

  快乐岛销毁后,他变得一无所有,荣华富贵没了倒是小事,他知道,外面世界的人一定在追查他。

  他一旦被抓住,难逃一个死。

  尤其是他那师兄,恨不得剥他的皮,喝他的血。

  呵……那又如何呢,他师兄这辈子也不可能再得到萧紫!

  现在的萧紫是他的。

  他现在算是逃到了天涯海角,如果运气好,外面的人一辈子也找不到他们了。

  做菜时,周鸿明从窗口看向外面的萧紫。

  她一动不动,任由阳光落在她的脸上,毫无波澜。

  她就像一朵被他掐了养在花瓶里的花,再开不出美丽的花朵,只剩下一点点生命在慢慢耗尽。

  可是周鸿明就是想一个人占有她,哪怕是养在他的花瓶里。

  周鸿明有点心不在焉,一不小心,切菜切到了手。

  他痛得跳起来。

  真是。

  他一个十指不沾阳春水的大男人实在是做不了这些精细的活。

  他只好求助地对窗外喊:“小紫,小紫!”

  萧紫嫌他烦,动了下,没吭声。

  “小紫!”周鸿明还在喊,“帮帮我啊。”

  “……”

  “小紫,我切到手了,你不帮我,中午就没饭吃了。”

  萧紫肚子确实饿,她只好抬起眼皮子:“真蠢。”

  从岛上出来后,她再不会顺着周鸿明,往往动不动就骂他两句。

  还记得刚来这儿时,周鸿明很恨她,两人好几次交手。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C4859
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập