Tải xuống ứng dụng
49% 乔爷,抱! / Chapter 4516: 第4529章 好久不见(12)

Chương 4516: 第4529章 好久不见(12)

韩雨柔大概明白了。

  潘文广的人都昏迷了,也就是说,会有醒来的时候。

  两人都不开口时,容锦承就背着她走路,喘着气,挺累。

  还好韩雨柔不重。

  怕她睡着,他会主动跟她说说话:“你冷不冷?冷的话可以靠近我,没什么吧?”

  “靠近你还是冷,你又不是暖炉。”

  “会好点。”

  “没关系。”

  容锦承默,哪怕是受冻都不愿意靠近他?他是洪水猛兽?

  “你这段时间去哪了?我好像很久没有见到你。”韩雨柔主动问,嗓音很轻,带着颤抖,挺冷。

  “我还以为你不会再关心我,没去哪。”容锦承没说,“反正你不待见我,与其在你面前晃悠让你嫌弃,不如主动离开,不至于惹人讨厌。”

  “阴阳怪气。”

  容锦承笑了。

  和她说着话,好像没那么冷了,也可能是四肢已经没有了知觉。

  雪还在下,丝毫没有停止的迹象,四周一点亮光都没有,偶尔,容锦承会让她打开手电筒。

  走着走着,“噗通”——

  容锦承眼前一片昏黑,重重摔倒,摔倒前,他还用手护着韩雨柔,生怕她跌倒在雪地。

  “容锦承!”韩雨柔连忙摇晃他的胳膊,“容锦承,你醒醒,怎么了?你醒醒!”

  容锦承没声音。

  韩雨柔吓到,很慌乱:“你说话,是不是很冷?你说话。”

  她打开手电筒,又用手替他遮住飘落的雪花。

  光束下,容锦承脸色苍白如纸,他的嘴唇更是冻得乌青。

  韩雨柔举目看向四周,她用手电筒来回照着,好像看到一处可以躲藏的地方,是一座废弃的木屋。

  他们是真得走到树林里来了。

  “你撑住。”韩雨柔神情紧张,瞳孔紧缩,双手微微颤抖。

  好冷。

  冰天雪地,四处无人,漆黑一片。

  天苍苍,野茫茫。

  苍穹如墨,关上手电筒,什么都看不见。

  他们走了这么久,按理说已经走出很远,潘文广一时半会不会追过来。

  韩雨柔身娇体弱,她拖着容锦承往小木屋走,还好容锦承个子高却不重。

  “容锦承,你说话,你别吓我啊……”她的声音里带着哭腔,害怕地颤抖,鼻子酸涩。

  太害怕了。

  荒郊野外。

  她拖着他去了木屋里,用尽力气,身后出了一层汗。

  陈年木屋,除了灰尘外就是破旧的木质家具。

  好在,能遮住风雨。

  韩雨柔摸到一盒火柴,又从容锦承的身上摸到了打火机。

  她不敢点火,但没办法。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C4516
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập