Tải xuống ứng dụng
48.51% 乔爷,抱! / Chapter 4471: 第4484章 我不喜欢你(13)

Chương 4471: 第4484章 我不喜欢你(13)

一顿饭吃完,韩雨柔把该说的都说了。

  她只是抱着试一试的态度,没想到容锦承会答应。

  吃完饭,容锦承陪她走出餐厅,这家餐厅离她住的小区只有几分钟的路程,很近。

  外面很热,晚风吹过脸颊。

  韩雨柔走得很慢,容锦承跟她并肩走在一起。

  “小可怜呢?一个人在家?”容锦承问。

  “它不叫小可怜,它现在叫小灰灰。”

  “小灰灰?”容锦承差点噗嗤笑出声,“那我是灰太狼吗?你是红太狼?嗯?”

  “……”韩雨柔默,“只是因为它的毛都是灰色的。”

  “不逗你了,不经逗。”容锦承就知道她要一本正经地解释。

  容锦承个子高,他们并肩走在外面宽阔的人行道上,一高一矮的影子落在地面。

  容锦承还从来没有跟她散过步,如果这算是散步的话。

  快到小区门口,容锦承停下脚步看向她的侧脸,她那白皙干净的脸上打了一层浅浅的光,光滑的皮肤毫无瑕疵,像剥壳的鸡蛋,细腻温润。

  韩雨柔大概意识到了他在看她,也停住脚步抬头,眼里似有不解。

  看她做什么?

  容锦承眼里的韩雨柔还是如此,寡淡的表情,不起波澜,好像在她这儿没有什么高兴的事,也没有什么情绪波动。

  像个冰美人。

  可能……也只是对他冷冰冰的吧。

  容锦承插在休闲裤口袋里的手不自在地动了几下,仍旧看着她:“能不能把你的小灰灰抱出来给我看看?”

  “你要看?”

  “嗯,要看。”

  “那你等一下,我去抱它。”韩雨柔进了小区。

  容锦承百无聊赖地在原地踱步,他其实心里头知道,她现在好声好气地跟他说话,还去抱小猫,无非就是求他办事。

  算了,求他办事就求他办事吧。

  人得糊涂点,太明白了不好。

  没多久,韩雨柔就把小灰灰抱下来了,小家伙窝在韩雨柔的怀里,眯眯眼,很舒服的样子。

  容锦承可真是羡慕,人不如猫。

  “哟,长大了,胖了。”容锦承弯下腰,伸出手指头挠了挠小猫的肚皮。

  小猫舒服地“喵”了一声,小爪子动来动去。

  容锦承捏住它的小爪子,笑得春风拂面:“干净多了,不像刚认识的那样子了,那时候脏兮兮的,蹲在我脚边不肯走。”

  他弯着腰逗了小猫好一会儿。

  韩雨柔一直抱着它,小灰灰大概是认得容锦承,会跟他玩。

  韩雨柔把小灰灰放在了地上。

  它还是习惯性地去咬容锦承的裤子。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C4471
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập