Tải xuống ứng dụng
38.65% 乔爷,抱! / Chapter 3562: 第3569章 乔斯年抢过乔乘帆的风筝

Chương 3562: 第3569章 乔斯年抢过乔乘帆的风筝

不然呢,说没教过?一个没玩过的小孩子都比她玩得好……他这不是顾及她的面子么。

  叶佳期玩得还挺高兴,又被乔斯年投喂了不少吃的,吃饱喝足玩好,心情也不错。

  乔斯年看了半天牌也不觉得无聊,要是搁以前,早就走了。

  玩到下午四点多,乔斯年才道:“不早了,我要带太太和孩子出去吃晚餐,你们随意。”

  “乔爷,带我们一起吧。”

  “乔爷,好久没有一起聚餐了,你都很久没跟我们玩了。”

  “乔爷,人家好想你哦。”

  乔斯年:“……”

  一群作精。

  “你们谁要是不介意当电灯泡就过来好了,我和太太都很热情好客。是吧,佳期?”

  “是,是,都听你的。”叶佳期配合他演戏。

  “不,家里的事还是你做主,我都听你的。”

  两人深情地对视了一眼,众人摆手,算了,当我们没说话,请当我们是空气。

  结束手里的一局牌,叶佳期站起来挽住乔斯年的胳膊:“腰疼。”

  “我给你揉揉?”

  “别,这里人这么多。”

  “晚上回去给你揉。”乔斯年附在她的耳边轻声道,嗓音暧昧而低沉。

  他们一走,其余的人也不打牌了,纷纷伸了伸懒腰,慵懒地往外走。

  几个男人一手搂着一个女人,流连花丛。

  “有没有帮小柚子放风筝?”叶佳期问乔斯年。

  “她在跟她的小伙伴们玩。”

  “玩什么?”

  “扮家家。”

  “又是扮家家,怎么就那么喜欢玩这个。”

  两人往外走,走到草坪上时,夕阳正一点点开始往下沉,天上的太阳不像白天那样热烈,四周的云朵和天空也慢慢被染成了橘黄色。

  一群小朋友在草坪上追逐打闹,这个地方很适合家庭的小聚会。

  他们看到了乔乘帆,他一个人在放风筝,琢磨着怎么把风筝放得更高更远。

  这儿很开阔,又没有树枝干扰,再适合不过。

  乔乘帆带的风筝是他在手工课上自己做的,一只金黄色的狐狸。

  乔乘帆就这样站在草地的空旷处,仰着头,看着自己的风筝,自己则牵引着风筝线。

  好多小朋友在看他放风筝。

  “乘帆很厉害啊。”叶佳期走过去,“自己一个人放的?”

  “嗯,以前在伦敦的时候经常跟师公出去放风筝,现在自己也学会了。”乔乘帆道。

  乔斯年走过去,伸出手:“我帮你放。”

  “……”乔乘帆怀疑地看了他一眼,“你行吗?”

  “你说我行不行?嗯?出息了。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C3562
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập