Tải xuống ứng dụng
36.78% 乔爷,抱! / Chapter 3390: 第3396章 有时候我真有一种罪恶感

Chương 3390: 第3396章 有时候我真有一种罪恶感

“我没打算出去,我想喝点热水。”

  “家里没热水吗?”容锦承诧异。

  “你不在锦园,可就没人烧开水了,我有什么办法。”她淡漠地揉了揉脚踝,神色平静。

  “锦园里的佣人呢?”容锦承像是明白了什么,骂了一声,“艹,狗仗人势,等我。”

  容锦承就是这性子,说完就风风火火地跑下楼去了,指着几个佣人骂了一通,骂得很大声,也很难听。

  韩雨柔在楼上都能听到。

  等他泄完愤上楼,她已经拿了一本英文原版书在看,低着头,灯光倾泻在她苍白的脸上。

  他给她倒了一杯热水:“来,多喝热水,再把药吃了。”

  “我知道。”

  “看什么书呢?我瞅瞅。”

  “你又看不懂。”

  “好吧,好吧,看不懂,不瞅了。你说,咱们这算不算代沟?有时候我真有一种罪恶感,总觉得你在我身边,就跟土匪抢了大家闺秀一样。”容锦承笑着爬上床去,盯着她看。

  韩雨柔被他看得不自在,放下书:“你这样看着我,还怎么让我看书呢?”

  “你看书,我看你。”

  韩雨柔把书扔他头上:“你回公司吧!”

  “好吧,不打扰你看书了,我就是个粗人。”他伸手接过她的书,还给她,“我走了啊,你保重,有什么事就给我打电话。脚受伤了就不要下床,有什么事就喊佣人。”

  “嗯。”

  “你还没告诉我眼睛怎么红了,哭了吗?”他眼巴巴地看着她,眨眨眼。

  “做噩梦了。”

  “做噩梦了?要是再做噩梦,我睡你身边好了。”

  “你滚不滚啊。”韩雨柔烦死他了。

  “滚了,滚了。”

  容锦承跳下床,临走时还“吧唧”亲了她一口,韩雨柔措手不及,只好瞪他。

  他得意洋洋地笑,心满意足地走出卧室。

  韩雨柔捡起书,翻到刚刚看的地方。

  没想到,两分钟不到,容锦承又折了回来,手上多了一只半个人高的网红兔。

  “当当当,喜欢吗?送给你。”他把兔子放在她的床边,眼神憧憬,“你看到它就像是看到我了。”

  兔子很萌也很大,韩雨柔看了一眼,挺喜欢。

  “你能和兔子比吗?”她淡淡道。

  “当然不能比,兔子是兔子,我是我,兔子哪有我好,我能暖床,兔子不能。是吧?”容锦承贱兮兮地笑。

  “算了,算了,你赶紧走。”韩雨柔跟他简直没有共同话题。

  “好了,走了,这次真走了,拜拜。”容锦承挥挥手,替韩雨柔关上卧室的门,心情像是很不错。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C3390
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập