Tải xuống ứng dụng
23.44% 乔爷,抱! / Chapter 2161: 第2163章 我说不要了就不要了

Chương 2161: 第2163章 我说不要了就不要了

像是过了一个世纪之久。

  乔斯年的眉头紧锁着,叶佳期终于再次开口:“总裁,要不我就先走了。”

  “嗯。”

  乔斯年的脸上没有什么表情,幽邃深沉的轮廓一如往常。

  叶佳期低下头,她看到了于康送过来的一大堆文件,这些叠加的文件堆积在乔斯年的办公桌上,像一个个小山丘。

  叶佳期很珍惜这一段和他共事的时光,这是一段独特的记忆。

  从前,他连乔氏集团都极少带她过去,更别说和她聊工作上的事。

  而现在,他们也可以有共同话题,也可以在一起聊项目、聊合作、聊金融。

  她喜欢这份工作,也很珍惜这份工作。

  但半年后,什么都说不准。

  想到这儿,叶佳期的目光在这些文件上停留了很久。

  “总裁,你的那些礼物……”

  “不要了。”乔斯年整理文件。

  “你会吃亏。”她淡淡道,“那些东西的价钱我已经都算好了,折算成美元,差不多……”

  “我说不要了就不要了,叶佳期,你烦不烦?!”

  “一会儿要一会儿不要的,总裁,你今天不要,如果明天来跟我要,你让我怎么办。”

  “你可以走了。”

  叶佳期瞪大眼睛看向他,他们还没有说两句话,他就开始赶她走了。

  也罢。

  叶佳期没打算说太多,静静道:“再见。”

  说完,她背着包,转过身就走。

  总裁办的门关上。

  乔斯年坐在办公桌前,手上的动作骤然停止。

  阳光穿过窗户落在办公桌上,五彩斑斓的光线里,他脸上的冷峻轮廓添了几许柔和。

  杯子里的牛奶散发着白色的雾气,雾气中是香甜的味道。

  乔斯年抬起手,拿过杯子。

  他一向不怎么爱喝鲜牛奶,然而喝了一口,感觉……还不错。

  阳光下,杯子闪烁着鲜莹的光泽。

  乔斯年站起身,迈开修长的双腿往窗口走去,双手插在西裤口袋中,深沉的目光看向窗外。

  高楼林立,秋色无边。

  天空是一望无际的碧蓝,阳光笼罩在城市上空,瓦砾、高树上都泛着一层粼粼金光。

  叶佳期走后,于康又给乔斯年送来了几分报告。

  有季度账目结算表,也有项目进度表,乔斯年的办公桌越堆越高。

  “总裁,晚上实在要喝酒的话,记得喝醒酒茶,要是喝醉了就打电话给我,我去接应您。”于康道,“总裁,其实您的身体……真不该出去喝酒的。”

  “没事。”乔斯年面无表情。

  “我要不从秘书部抽几个同事跟您一起去?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C2161
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập