Tải xuống ứng dụng
20.61% 乔爷,抱! / Chapter 1900: 第1902章 我说难看就难看

Chương 1900: 第1902章 我说难看就难看

“总裁,有什么事吗?”叶佳期站在门口,怀里是一大捧玫瑰。

  乔斯年将车钥匙递给她:“去我车上把Dick先生的礼物拿过来,那只黑色盒子。”

  “您给Dick先生买礼物了?”叶佳期不由感叹乔斯年心思细腻,“什么礼物?”

  “一块手表,去拿。”

  “好,知道了。”叶佳期接过乔斯年手里的钥匙,她将玫瑰花放下,“总裁帮我照看下玫瑰花,我等会就过来。”

  “这么难看的花。”

  “怎么就难看了,刚摘下来的。”

  “我说难看就难看。”

  “哦。”不讲理。

  叶佳期缓步去了Dick先生庄园里的停车场,她拿了车钥匙打开迈巴赫的车门,将座椅上那只黑色盒子拿了出来。

  盒子不重,但她知道,手表肯定名贵。

  还是乔斯年想得周全,今天一整天,他可是把Dick先生哄得服服帖帖。

  叶佳期总算明白他为什么能坐到别人坐不上的高位,为什么能在短短时间内缔造自己的商业王国。

  他有足够的才华和能力,包括手腕。

  整天下来,莫说Dick先生,就连她都觉得乔斯年是个很有魅力的男人。

  她能做的,就是不给他减分。

  叶佳期重新回到更衣室。

  一回去,她看到乔斯年在拿着她的玫瑰花,他将玫瑰花上的酒红色丝带扎成一只兔耳朵。

  叶佳期惊喜了一下:“你还会扎这个。”

  她从来都不知道呢。

  “白痴。”乔斯年丢下玫瑰花,拿过她手里的盒子,大步往外走去。

  叶佳期跟不上,只好抓起玫瑰。

  本来普普通通的丝带,这会儿变得格外可爱,和粉红色的玫瑰很相称。

  他怎么会扎这么可爱的兔耳朵,是……江瑶教他的吗?

  叶佳期纤长、白皙的手指抚摸着丝带,一股蜜糖般的感觉涌起,甜丝丝的味道布满全身。

  饭点。

  Dick先生准备了一桌子菜,珠光宝气的餐厅里都是奢侈的风格。

  不过,都是西餐。

  叶佳期知道乔斯年可能不太吃得惯。

  Dick先生还特地从酒窖里拿出珍藏多年的红酒来,木塞一开,酒香扑鼻。

  叶佳期坐在乔斯年的身边,她不能喝酒,就吃着面前的牛排。

  桌子上摆放了很多鲜花,五彩缤纷,在水晶灯下散发出柔和的光芒。

  “不舒服就跟我说,别不好意思。”乔斯年忽然淡淡开口。

  叶佳期抬起头,哦,他是在跟她说话。

  她笑了笑:“没关系,Dick先生的庄园很舒适,我从下午过来都没有感到任何不舒服。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1900
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập