Tải xuống ứng dụng
18.14% 乔爷,抱! / Chapter 1672: 第1674章 小东西,还知道往我怀里钻

Chương 1672: 第1674章 小东西,还知道往我怀里钻

后来。

  天空还在下着雨,朦胧的雨水顺着窗户流下,汇聚成细密的线条。

  韩雨柔戴着耳机做着题,容锦承在病房里喋喋不休说个不停。

  那一天的时间仿佛走得很慢,韩雨柔也不知道容锦承说了多久。

  只知道,他真得挺吵。

  一个男人也能这么多话,她服气。

  病房的桌子离窗户不远,有时候韩雨柔会抬起头,眼底是迷离和恍惚的眼神。

  仿佛,她还在上着学。

  喜欢在下雨天的时候趴在桌子上做一个长长的梦,梦里有鲜花,有明月,有溪流。

  什么都是美好的。

  容锦承大概是真得喝高了,话出奇得多。

  “你在哪所高中上的?”容锦承跳到她的身边,问道。

  “京城一中。”

  “这么巧,我也是,学姐好。”

  虽然韩雨柔比他大两岁,但韩雨柔因为跳了一级,所以并不知道还有一个叫“容锦承”的学弟。

  “当年怎么就没遇见你,要是遇见你,我会追你的。”

  韩雨柔的嘴角边是凝聚的淡漠弧度,她没有做声,继续看着书。

  透明的窗户已经是模糊一片,从里头已经不怎么能看到外面的风景。

  只知道,夜色渐渐深了。

  墙上的挂钟“滴答”“滴答”走动,十分机械。

  台灯散发出亮泽的光,一圈圈的光晕打在韩雨柔白皙的脸庞上。

  她低头看书的样子就像一个还没毕业的学生,身上是宽宽松松的病号服,头上是一根浅蓝色的发带。

  不知道何时,容锦承安静了下来。

  他坐在不远处的沙发上,也没做什么事,就托着腮,默默看向韩雨柔。

  他带着酒意的眸子里是几分清澈的光亮,视线一直落在韩雨柔的脸上。

  她长得……真漂亮。

  长睫毛,鹅蛋脸,柳叶眉。

  雨水一直未停。

  天空黑暗不见光亮,宛如那一年的她,走在泥泞的路上,寻遍方向。

  丫丫不知道从哪里蹦了出来,它聪明地跳到沙发上,又跳进容锦承的怀里。

  因为容锦承的衣服里暖和。

  容锦承咯咯笑:“小东西,还知道往我怀里钻,你这聪明劲,倒像那位小姐姐。”

  容锦承的目光看向韩雨柔。

  丫丫不停地往容锦承西服里钻,撅着屁股。

  容锦承抓住它,和它大眼瞪小眼:“冷啊?冷的话,我给你裹毛毯。”

  他真得就把一条厚实的毛毯盖丫丫身上了。

  丫丫委屈地用腿蹬。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1672
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập