Tải xuống ứng dụng
17.52% 乔爷,抱! / Chapter 1615: 第1617章 一整天呆在墓园

Chương 1615: 第1617章 一整天呆在墓园

至始至终,萧紫都没有再回头,直到叶佳期再也看不到她的模样。

  鲜艳的橙红色定格在她的瞳孔里,如一朵开得绚烂的花。

  叶佳期一转头,就正好看到孟沉茫然而不舍的目光。

  香烟在孟沉的手指间燃烧着,烟雾环绕里,孟沉的身形有些僵硬。

  叶佳期还是头一次见到这样魂不守舍的孟沉。

  别离,是为了更好的遇见吗?

  可别离的滋味,从来都不怎么好受。

  叶佳期一个人站在候机大厅里,她的目光移到乔斯年的身上。

  四目相对,目光交融时,乔斯年掐灭烟头,大步往她走来。

  就在乔斯年离她还有五六步时,叶佳期忽然小跑过去,一把抱住他的腰。

  她不喜欢别离,不管是不是短暂的,她都很不喜欢。

  叶佳期紧紧搂住乔斯年的腰,不肯撒手,眼底都是不舍的目光。

  乔斯年和叶佳期认识这么多年,对她的心思再了解不过,他亲昵地摸着她的头,压低声音在她的耳畔低语:“我还在,没事。”

  叶佳期搂着他,靠在他的胸膛上。

  “你要一直在我身边。”叶佳期的脸颊贴着他的胸膛,“可以吗?”

  “可以。”

  “我是不是很贪心……”

  “这不叫贪心。”

  叶佳期怎么都不肯松手,一种难掩的感觉在心里头蔓延开来,如水草一样,缠得她喘不过气。

  不时有目光往这儿投来,人群看着叶佳期和乔斯年就像是看着情侣。

  乔斯年遮住她的脸,不愿意让她暴露在太多的公众视线下。

  好久后,叶佳期的心情才恢复一些。

  “走吧,我们得回家了。”乔斯年低下头,看着她的脸庞。

  叶佳期乖乖点点头。

  孟沉还站在原地,接连抽了好几支烟。

  阳光落下,他修长的身影在地面上投下落寞的影子。

  再看向候机大厅时,已经没有了他要看到的人。

  “孟沉,该走了。”乔斯年拍了拍他的肩膀。

  “乔爷,你带佳期先走吧。”孟沉的眼底是杳渺的光泽,不见踪迹,他静默地看着机场大厅,静默地站着。

  乔斯年没有再多说什么,带着叶佳期离开。

  他不会插手任何人的私生活,对待孟沉也是如此。

  倒是叶佳期恍惚不解,她跟着乔斯年坐上车,系好安全带,忍不住回头看了孟沉两眼。

  她一眼就能看到孟沉的身影,因为他和四周的行人是那样不同。

  乔斯年掰过她的小脑袋:“坐好。”

  叶佳期看向他:“孟先生……很喜欢小紫吗?”

  “对别人的感情这么好奇?嗯?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1615
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập