Tải xuống ứng dụng
14.95% 乔爷,抱! / Chapter 1378: 第1380章 放两颗安眠药就好

Chương 1378: 第1380章 放两颗安眠药就好

晚饭后,叶佳期做了些甜点,一个人吃。

  她斜斜倚靠在沙发上,也不知道为什么,来了乔宅后变得很能吃。

  乔斯年进来,拿过她手里的提拉米苏,扔在一旁。

  “晚上不准吃甜食。”

  叶佳期怨念地看了他一眼:“我做了好久,你就这么扔了?”

  “饮食不规律、不健康,再敢顶嘴,我会请营养师过来。”

  “暴君。”

  叶佳期只好讪讪从沙发上站起来,披好睡袍,往床边走去。

  乔斯年站到落地窗前,他修长的身影落在透明玻璃上,剑眉微蹙。

  他的手指间夹着一支烟,没有点。

  叶佳期爬上床,拢了拢头发。

  “叶佳期。”乔斯年低沉的嗓音唤了她的名字,“打算什么时候回芝加哥。”

  叶佳期的动作一停,眼底是轻盈的水雾,清清浅浅蔓延开来。

  似是有些委屈,心口疼了一下,她低下头,咬着唇边没吭声。

  她卷着自己的袖子,一会儿卷起,一会儿放下。

  就是没吭声。

  空气,顿时陷入沉寂。

  “嗯?”他尾音轻挑,目光落在她的身上。

  “回去了,然后呢。”叶佳期反问。

  “当然是上学。”

  “上学可以,那你打算什么时候去芝加哥看我。”

  “我有空就去。”

  “有空是多久?半年?一年?还是五年、十年?”

  “非要无理取闹?”乔斯年薄唇抿起。

  “我要是不走呢?”叶佳期抬头,看向他。

  她从来不知道自己原来可以把姿态放低到这个地步,一次次被他赶,一次次死皮赖脸留下。

  “只有我想不想,没有你愿不愿意。”乔斯年把话挑明。

  “我不想再讨论这个问题了,随你吧,你要是想把我送走,在我茶水里放两颗安眠药就好。记得,两颗,一颗的话,我睡不着。”

  说完,叶佳期掀开被子,从床上跳下来,往卧室外跑去。

  忽然就不想跟他呆在一个房间里。

  不想跟他说一句话。

  叶佳期往楼上跑,一刻不停地跑到自己房间。

  “砰”一声,她关上门,声音很响。

  楼下的乔斯年自然听见了。

  眸色一暗,他点上手里的烟。

  烟雾在他的脸侧环绕,手指间是明明灭灭的火光,他立在窗边,看着外面浩瀚天空。

  庭院里的梧桐树叶已经落光,只剩下光秃秃的枝干。

  不用过多久,树梢也会萌出嫩芽。

  凤凰鸣矣,于彼高岗;梧桐生矣,于彼朝阳。

  楼上,叶佳期一个人躲被子里哭了一场,哭得肩膀直颤,泪水打湿枕头。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1378
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập