Tải xuống ứng dụng
11.79% 乔爷,抱! / Chapter 1087: 第1089章 他身材修长、挺拔

Chương 1087: 第1089章 他身材修长、挺拔

她喊了一声“谢谢”。

  不过她知道,他肯定听不到。

  不一会儿,叶佳期的手机响了,她连忙打开。

  他给她发了一条短信:“回去,洗个热水澡,早点睡。”

  叶佳期又抬头往楼下看了看,这才关上窗户,抱着她的巧克力回去。

  拉上窗帘时,她的眼底是闪烁的粼粼水光,一种说不清道不明的感觉在身体里静静酝酿。

  就像是一坛酒,慢慢儿,就开始发酵。

  心底有细微的情绪在跳动,如小精灵般,跳个不停。

  叶佳期拆开巧克力,挑了一颗尝了尝。

  味道很不错,苦中带甜,醇而不腻,回味很浓。

  叶佳期吃着巧克力,思绪有些飘。

  很小的时候,妈妈也给她买过巧克力,那时候她就爱吃巧克力。

  妈妈很宠她,虽然经常说巧克力不能多吃,但只要她想吃,妈妈还是会去买。

  妈妈去世后的那段日子,确实是她人生中第一段最昏暗的时光。

  第一次体会到什么叫无依无靠。

  巧克力在口中融化,叶佳期鼻子一酸,喉咙泛起哽咽。

  这么多年过去了,还是没法忘怀。

  后来到了乔宅,乔斯年给她买过几次巧克力,好几次都是出差在外回来给她带的。

  她哪里吃过进口巧克力,每一盒都吃得小心翼翼,生怕吃完就没有了。

  如今,再一次吃到他送的巧克力,忽然百感交集。

  情绪涌动间,她的眼底浮现晶莹的水花,一点一点,模糊了视线。

  窗外雨水霏霏,细雨湿流光。

  ……

  第二天一大早,当她打着雨伞,背着包出现在楼下,意外发现,他的奔驰早就停在外面。

  乔斯年见她来了,降下车窗:“上来。”

  叶佳期小跑过去,弯下腰俯在窗户边:“你怎么来了?这么早,没有多睡一会儿吗?”

  “你知道,我没有睡懒觉的习惯。”

  呃……确实,叶佳期知道。

  “上车,送你去学校。”

  “你不忙?我可以走过去的,我住的离学校不远。”

  “下雨天,不方便,上来。”

  叶佳期收起伞,坐进副驾驶。

  搁在从前,如果她这么拗,他肯定是要发脾气了。

  但自从来了芝加哥,他再没有发过脾气,性子也好了很多。

  他依然穿得很随性,一件深灰色毛衣,勾勒得他身材修长、挺拔,又多了几分年轻、儒雅的气质。

  叶佳期今天也穿了一件毛衣,酒红色的小高领。

  乔斯年忍不住多看了她两眼,勾了勾唇角:“很般配。”

  “嗯?”叶佳期还在忙活地放下背包。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1087
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập