Tải xuống ứng dụng
9.27% 乔爷,抱! / Chapter 855: 第857章 再也没有归来的可能

Chương 855: 第857章 再也没有归来的可能

孙管家喊了一声,往楼梯口走去。

  乔乘帆很听话,立马就放开饭团,高高兴兴走到餐桌旁。

  餐桌上摆放着漂亮的五彩绢花,鲜妍夺目。

  “萧小姐,再吃一点吗?”

  “不用了,我来的时候在酒店吃过。”萧紫摇头,“我等乘帆就好。”

  孙管家没有多说,给萧紫倒上热茶。

  饭团很乖,偶尔趴在乔乘帆的脚下,偶尔站起来转一圈,不闹腾。

  乔乘帆喝着牛奶,吃着三明治,还有他喜欢的蛋挞和草莓芝士。

  早餐的味道分布在空气里,甜甜的,香香的。

  “小紫阿姨,七七身体好点了吗?”他眨眼问道。

  “好多了。”

  “那她素不素还没有醒?这么早,会打扰七七睡懒觉的。”

  “等我们过去就不早了。”萧紫道。

  “唔。”

  乔乘帆咬着好吃的三明治。

  萧紫眼底是明明灭灭的光泽,涌动着无穷波澜。

  乔斯年让她直接带乔乘帆去机场,航班一到,带他上飞机。

  从此以后,就是漫长而无情的训练,还有吃不完的苦。

  “萧紫阿姨,孟叔叔好点了吗?”

  “他已经好了。”萧紫撒了谎,“你很喜欢他?”

  “是呀,很喜欢孟叔叔,他只要有空就就接宝宝上学、放学,还给宝宝开家长会!”

  萧紫没有开口,默默看着乔乘帆。

  头一次,她发现小孩子也可以这么乖、这么可爱。

  这么萌的小娃娃……乔爷是怎么舍得送到训练场的?

  萧紫感慨了一下。

  可能只是因为他姓乔。

  乔乘帆啃着早餐,吃得开开心心。

  太阳一点一点升了起来,阳光洒满地板,褐色的木纹上散发着阳光的清新和明晰的光泽。

  可能乔乘帆很想见到叶佳期,他吃得很快。

  八点时,他跳下椅子,蹦蹦跳跳走到萧紫的身边。

  “小紫阿姨,我们去医院吧,我想见七七,很想很想那种。”

  “走吧。”萧紫牵过乔乘帆的手。

  踩着细碎的阳光,她带着乔乘帆走下台阶。

  金色的光芒如瀑布般倾泻而下,乔乘帆脸上每一个开心的眼神都看得清清楚楚。

  上车时,萧紫看了一眼别墅。

  就此别过。

  下次再来,还不知道是什么时候。

  也许是她再一次送乔乘帆回来的时候,也许……再也没有归来的可能。

  和暖的风吹在梢头,阳光流转,光影璀璨。

  她来京城的时间不长,这儿的冬季又干又冷。

  没来的时候曾经想过京城是什么样,来过了,也生出些许不一样的感觉。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C855
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập