Tải xuống ứng dụng
6.01% 乔爷,抱! / Chapter 554: 第556章 在家里,爸爸不抱我

Chương 554: 第556章 在家里,爸爸不抱我

霍靖弈一走,乔乘帆就肆无忌惮地霸占了叶佳期。

  老乔肯定不知道他把叶佳期霸占了,哼哼。

  七七是他的了,老乔抢不到。

  他的小手搂着叶佳期的脖子,不肯松。

  “七七,我好想你的,你怎么不理宝宝呢……就是那段时间……后来你还出国了……”

  乔乘帆絮絮叨叨地跟叶佳期说话。

  “怕影响你学习呀,正好七七那段时间工作忙,很忙。对不起啊,小帆帆。”

  “没事的,七七我喜欢你,你做什么都是对的。唔……”乔乘帆咯咯笑。

  他的小脸蛋贴着叶佳期的脖子。

  呼出的热气蹭的叶佳期痒痒的。

  叶佳期也笑了,把他搂得更紧。

  她的眼底,至始至终都有一缕无法抹去的伤痕,如冰块碎裂。

  “不早了,小帆帆乖乖睡觉好不好?”叶佳期哄道。

  “好呢。”小家伙点头,“终于有人抱着我睡了,在家里,爸爸不抱我。”

  “男孩子要独立。”

  “我爸爸还很凶。”

  “他是为你好。”

  “七七,你不帮我说话,呜呜……”乔乘帆揉了揉眼睛,“你怎么不跟我一起说老乔的坏话。”

  叶佳期心里头咯噔一下。

  她轻轻拍着小家伙的后背:“睡吧,晚安。”

  “唔。”

  乔乘帆闭上眼睛。

  有点想老乔。

  老乔在干什么呢,好几天没有给他打电话了。

  他有好多话想跟老乔说。

  虽然老乔很霸道,可是老乔很好很好的。

  唔……

  乔乘帆砸砸舌头,睡着了。

  小手像八爪鱼一样抓着叶佳期,叶佳期的心口忽然被捂暖。

  小家伙还这么小,他哪里懂什么叫生离死别。

  叶佳期闭上眼,四肢百骸间蔓延着酸涩,每一个细胞都像是停止了跳动。

  夜深了,北风呼啸。

  窗户被吹得吱吱响。

  月色朦胧,幻影摇曳。

  “七七,睡觉怎么又不把被子盖好?嗯?”

  忽的,叶佳期一惊,眼皮子颤抖了一下。

  灯开着,可眼前什么都没有。

  什么都没有。

  熟悉的声音,像是从天堂传来一样,那样清晰,却那样遥远。

  带着熟悉的低沉、内敛和醇厚。

  她的一截手臂露在外面,已经很凉。

  她拉好被子,盖上。

  她要照顾自己,还要照顾小帆帆。

  ……

  第二天,叶佳期是被白粥的香味弄醒的。

  她睁开眼睛,乔乘帆不在怀里了。

  “小帆帆,小帆帆……”她喊道。

  “七七,我在这里。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C554
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập