Tải xuống ứng dụng
5.01% 乔爷,抱! / Chapter 462: 第462章 从别后,忆相逢

Chương 462: 第462章 从别后,忆相逢

乔斯年从接待室走出来的时候,所有人看到自家老板的脸阴沉着,比暴风雨来临前的天空还要沉。

  这种时候,没有一个人敢上去碰钉子。

  能让老板这么动怒的人,真是少之又少。

  “乔爷,你的手流血了,我让医生过来吧?”孟沉赶忙走过去。

  “不用,我出去一趟。”

  乔斯年用湿巾擦了擦血迹,下楼往车库走。

  “乔爷,乔天佑那儿……”

  “以后别让他再踏进乔氏一步!”

  “是。”

  外面的雪还在下,天空阴沉沉的,道路上是湿漉漉一片。

  乔斯年将车开出车库,到路口时,忽然不知道该将车开往哪个地方。

  劳斯莱斯又在路边停下。

  他点了一支烟,烟雾笼罩着他冷峻的脸庞。

  他那锐利的眸子里覆上了一层浅浅的落寞,如孤寂的长夜,悠远而深邃。

  他就这么坐在车上看着雪花。

  一片,一片……宛如漫天愁绪。

  视线落在前方,脑子里蓦地就跳出一个小丫头的身影。

  记得有一次,也是下着这么大的雪,他风尘仆仆从国外出差回来。

  大概是雪下得太大,小丫头一时没有看到他回来了,一个人趴在窗子上写写画画。

  窗户上是一层白色的水雾,朦朦胧胧。

  她白皙的手指就那样勾勾画画,神情专注,眼睛明亮而清澈。

  直到他走到她的身后,他才看到,她写的是——

  “从别后,忆相逢,几回魂梦与君同。”

  那时,他出差整好一个月。

  那时的她,十七岁。

  他在她的身后站了很久,手套也没摘,围巾也没解下,就默默看着她的手在窗户上画着。

  过了好一会儿,叶佳期才发现他。

  一转头,就像是小女孩的心思被窥破一样。

  唰唰唰……

  她把窗户上的字全抹了。

  她看了他一眼,脸色有点窘迫:“刚学的,写着玩。”

  说完,她脸一红,低着头,一溜烟儿就跑走了。

  香烟不停燃烧,烫到了乔斯年的手指。

  他捻灭烟头,踩下油门,将车开去酒吧。

  白天的酒吧比较冷清,再加上天气不好,来的人更少。

  这处酒吧是宋邵言的产业,乔斯年在这儿有特定的包间。

  进来后,他就点了几瓶威士忌。

  “乔爷,需要人陪吗?”酒吧老板笑嘻嘻给乔斯年开酒。

  乔斯年很久没来了,但每次一过来就会喝很多酒。

  乔斯年睨了他一眼:“你可以把宋邵言喊来。”

  “宋老板我请不动啊。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C462
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập