Tải xuống ứng dụng
3.11% 乔爷,抱! / Chapter 287: 第287章 时光不及当年好

Chương 287: 第287章 时光不及当年好

听到这儿,乔斯年的唇角倒扬起一抹好看的弧度。

  那天晚上的叶佳期是真嚣张。

  对,嚣张。

  可他纵容她了。

  “今天掐我的那个女人,是她的妈。”叶佳期如实道。

  “哦。”乔斯年应了一声,目光微凛,“报复你?”

  黑暗中,乔斯年侧脸轮廓生冷而坚毅,透着寒意。

  “差不多。”

  叶佳期不愿意多解释。

  八岁的那一段时光,不堪回首。

  父亲酗酒,继母凶狠,妹妹骄纵。

  家不像家。

  她也被欺负得无处诉苦,只能哭。

  现在想想,她爱哭的习惯大概就是那个时候养成的。

  乔斯年也不追问了,她不说,他总有办法去查。

  他承诺她的,不会是空话。

  到乔宅的时候,已经很晚,乔乘帆睡得正香。

  乔斯年将他给孙管家抱着,自己则扶叶佳期下来。

  唐管家看到乔斯年脖子上的抓痕,不免关心道:“乔爷,你脖子上……”

  “不碍事。”

  乔斯年和叶佳期往客厅里走。

  唐管家没有多问,其实想想也知道了,那是女人的指甲印……

  除了叶佳期,还有谁。

  “我今天晚上跟小帆帆睡。”叶佳期垂着头,一脸乖巧。

  “嗯。”

  乔斯年脱下外套,应了一声。

  叶佳期看了他一眼,他脖子上那指甲印还挺重的。

  他明天去集团……会不会受到员工瞩目?

  反正是挺显眼。

  但这也不能怪她。

  叶佳期低下头,换好拖鞋往楼上走。

  “等等。”乔斯年喊住她。

  他迈开腿往她的方向走来,直到走到她的跟前。

  叶佳期不解地看着他,扑闪的大眼睛里是水雾般的清莹。

  乔斯年抬起手,目光中褪去平日里的冷漠,添了几分温柔和宠溺。

  伸手替她理了理耳边的碎发,薄凉的双唇轻启。

  “晚安。”

  嗓音如大提琴般醇厚、低沉,撩人心弦。

  叶佳期目光躲闪。

  慌乱地回了句“晚安”后,飞快地就沿着楼梯往上跑。

  仓皇失措,如一只不安的兔子。

  心,就像是好不容易拼凑的图,忽然间又被打乱。

  她知道,自己爱过他。

  爱过。

  那已经是过去式。

  如今,时光不及当年好。

  推开门,她看到小帆帆的被子掉在了地上。

  她收起心思,赶忙走过去,替小家伙盖好被子。

  坐在床沿,她弯下腰,仔仔细细地看着小帆帆。

  这个孩子,真可爱,粉妆玉琢,白白嫩嫩。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C287
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập