Tải xuống ứng dụng
99.53% 荒岛求生日记 / Chapter 209: 第一百二十九天,唯一的选择(三)

Chương 209: 第一百二十九天,唯一的选择(三)

一夜不停歇的划船没有白费体力,我们已经离开小岛很远了,在太阳升起的时候,我们已经完全看不到小岛的存在了。

  小黑还不是很适应在海上漂浮,这连续起伏的小筏子可能令它感觉到不是很舒服,但是没有办法,总比被人家炖了好。

  腰酸,腿麻,手痛,这一夜简直算是,掏空了整个人的力气,海上现在吹着微风,堪堪带动着小船在向前行驶。

  米达康已经睡着了,我还在坚持,为了不错过每一个求救的机会,我们现在是错开了休息时间,轮流休息。

  刚开始我还好,不过现在经过一夜的劳顿,再加上被太阳晒得暖洋洋的,眼皮都不听使唤起来。如果我躺下来,应该可以马上睡着。

  这个筏子我们做的还算可以,浮力挺大的,偶尔有海水会被小海浪推一些上来,打湿衣裤。不舒服是肯定的,但这点困难算不得什么。

  海面上时不时飘过的垃圾都会令我精神一振,每次都是心怀期待的等待黑影变大,变成一艘路过的船只,结果每次只是幻想。

  闪电总是那副没心没肺的样子,就喜欢缠着小黑……只是小黑可能因为地方狭小而不是很开心……

  看着天空中的海鸥,我开始想入非非……眼睛渐渐闭上,但是主观意识一直在告诉自己,不能睡,千万不能睡着。

  这个过程是非常痛苦的,我不知道自己是如何坚持到现在的,时间一长,早已没有了一开始的新鲜感,阳光照在海面上的反光刺眼的不行,虽然嘴里口干舌燥,但我一直在压制自己,中间有提上了一瓶水,但是只喝了一半,另一半留给了小黑和闪电。他们可能也感觉到了这个淡水的珍贵,倒是一点也没有浪费放在瓶盖里喂他们的水。

  “辛苦了,我好多了,你休息吧,现在我来……”米达康的声音突然传了过来。

  “呼,好的。”我也不多说了,自己确实是困的不行了,昨天到现在又惊又累,整个人都感觉快要熬不下去了。

  我相信我应该是秒睡的,躺下去根本没有一丝杂念,哪怕海浪拍起的海水将衣物浸湿,也挡不住困意……

  等再次醒来的时候,天已经完全黑下来了,不过海面上没有一丝遮挡,天上的星星是那么的清晰,我从未见过如此明亮的星光,海面反色的月光,让整个环境美不胜收。

  “呼!”我坐了起来。

  “你吃点东西休息吧,换我了。”我朝着米达康说。

  “我还不累,没事,再等下,现在也睡不着。”米达康回头看了我一眼。

  “好吧,那我点弄点吃的,你也还没吃吧。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C209
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập