Tải xuống ứng dụng
3.21% 久等了,唐先生! / Chapter 156: 第一百八十章 我要你抱!(二)

Chương 156: 第一百八十章 我要你抱!(二)

半个小时后,唐煜出现在B大某系的教室门口。

  几乎所有的目光都落在他身上,然后再看看裴七七。

  那样清贵的人,竟然一个电话就……直接来接裴七七!

  这是有多么喜欢才会这样?

  陈心洁所说的包/养,完全不像啊!

  裴七七正趴在那儿乱画,画的是唐煜。

  唐煜在众人的注视下穿过几层台阶,走到他的小朋友身边,他倾身过去看了一眼,淡淡一笑,伸手在她的桌面上扣了一下,“你上课就画这个?”

  裴七七抬眼,小嘴抿了抿,“你不喜欢我就不画了!”

  “怎么会不喜欢!”他的手指落在她的小脑袋上,轻扣了一下,收好东西,拎着她的小包包。

  裴七七还趴在那儿。

  唐煜看着她的样子,大概是知道了她的小心思了。

  他的小朋友,这阵子是被他宠坏了!

  “要抱,还是要背?”他低低地问,声音带着一抹好笑。

  真的,他从来没有这样宠爱过一个女孩子,就是唐心,他也几乎没有抱过背过……

  裴七七仰着小脸,乌黑的长发自然而然地散着,一张小脸美得鲜研如画。

  唐煜忽然想将她挡起来,将这份美丽收着只容他一人欣赏。

  裴七七很小声地说:“要抱!”

  陈心洁不是喜欢看她这样吗?那她就高调给她看……

  她的小心思,唐煜怎么会不知道?

  这样小女生的行径,他不知道自己怎么会纵容的,只知道现在她让他做什么,他大抵都是愿意的。

  唐煜朝着裴七七伸手,“不是要抱的?”

  她仰着小脸看着他,良久,终于将手绕在他的颈子上。

  他轻松就抱起她,朝着门外走去……

  “这样,会不会很丢脸?”裴七七咬着小嘴,那样柔软地窝在他的怀里。

  唐煜低了头,用额头抵着她,声音有些哑:“怎么了,小朋友?”

  他的小朋友,不是这样脆弱的,除了上次和裴欢打架,没有叫过家长。

  忽然间,唐煜是近乎愉悦的。

  这份愉悦来自于她的依赖……

  裴七七将身体伏在他的肩上,声音有些低:“我是私生子的事情被知道了。”

  以前,别人都以为她和裴欢相差一岁,她的妈妈是裴明和的前妻。

  唐煜伸手摸了一下她的小脑袋,淡淡一笑,“我们七七怎么会是私生子!”

  她仰起头看着他。

  唐煜温暖地笑笑,“以后如果愿意的话,你也可以有妈妈。”

  她的身体明显地一僵,她不是笨蛋,知道他的意思。

  可是这些,是她不敢想的。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C156
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập