Tải xuống ứng dụng
36.87% 盛唐剑圣 / Chapter 417: 第二十四章 三王

Chương 417: 第二十四章 三王

《登鹳雀楼》这首诗与裴旻而言不要太熟悉了,他记得在小学一年级的时候他就学过王之涣的这首诗。而且一直到上初中的时候还将崔颢的《登黄鹤楼》与王之涣的这首《登鹳雀楼》搅浑。直到上了高中,方才明白两则之间的差别。

  《登鹳雀楼》虽然朗朗上口,属于小学生学习的诗文,但是却以千均巨椽,绘下北国河山的磅礴气势和壮丽景象,把哲理与景物、情势溶化得天衣无缝,事实一首不朽的诗篇。

  张九龄下去请人了。

  裴旻继续看向第二篇诗稿,这首诗他到没有拜读过,不过依旧充满了王之涣特有的大气磅礴,意境开阔,让他眼前一亮。

  不多时,张九龄带着一位年近三十的青年走进了大堂。

  裴旻打量着青年,青年腰佩长剑,一袭白衣,倜傥不凡,在他记忆中,史书上给予了他绝高的评价,说他“孝闻于家,义闻于友,慷慨有大略,倜傥有异才”。

  如斯评价,一点儿也不小。

  青年来到堂中,恭敬作揖道:“草民蓟门王之涣,见过裴国公。”

  “免礼免礼!”裴旻笑着让他起身说话,从面貌来看,王之涣确实可当倜傥二字:“你的诗文,方才某拜读了。确实热情洋溢,韵调优美,朗朗上口,堪称佳作。”

  王之涣道:“草民得国公夸奖,三生有幸,愧不敢当。”

  裴旻以为他是说客套话,也没理会,只是道:“不过你要知道,这人才有千千万,论及诗文,你却可称当世罕见。但是未必做得了官,治得了民。”

  他这话最近是深有体会,让他有如此感悟的对象就是李林甫。

  李林甫这二百五一直装着才华横溢,前不久就漏了陷,闹出了不小的笑话。

  李林甫与顾新交好。

  顾新此人虽是州府第二把手,但为人清廉,所收俸禄一大半都用来接济一些孤儿寡母,自己过得极为清贫。

  李林甫笑说他们是“杵逆之交”。

  气得顾新险些跟李林甫断交。

  李林甫真实想说的是杵臼之交,说的是两人诚心相交,不在乎对方的身份家里的贫富。

  李林甫文化功底极其一般,隐约知道有这一个词,就说了“杵逆之交”。

  杵逆有不孝敬父母的意思,杵逆之交那就是两个不孝少年的友情。

  顾新为人极孝,哪里受得住这种羞辱,直接翻脸了。

  裴旻听闻后也忍不住大笑了好一阵子。

  不过李林甫的文化水平虽然不高,但是他在政治谋略确实厉害,展现出了与他文化程度截然相反的实力。


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

第二更!谢书友我唔识拍拖a的两千赏,谢谢支持!

Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C417
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập