Tải xuống ứng dụng
16.52% 逍遥小书生 / Chapter 196: 第一百九十七章 荒山,图谋

Chương 196: 第一百九十七章 荒山,图谋

【ps:这一章是修改过后的。】

  “吴应。”

  李易看着那青年男子背着手从林间走出,挡在了他回家的必经之路上,眉头微微皱了起来。

  眼前之人,他虽然说不上熟悉,但也绝对不陌生。

  第一天被柳如意抓上山的时候,便是此人和二婶娘破门而入,对方似乎惦记了如仪很久,李易和他只是在寨子里面见过几次,这吴应对于他的态度,并不算友善。

  吴应是二婶娘吴氏的侄子,虽然不姓柳,但经常来寨子,和柳氏族人十分熟悉,也算是半个柳叶寨人。

  在这里遇到他,出乎了李易的预料,而他刚才说的那番话,似乎话中有话,李易从他的语气中,听到了一丝恶意。

  这份恶意,已经不仅仅是不太友善的意思了。

  “你什么意思?”李易看着他,皱眉问道。

  “什么意思,一会儿你就知道了。”吴应脸上露出阴冷的笑容,大步的向着这边走了过来。

  看到他来者不善的样子,李易脸色微微一变。

  很早以前,如仪就提醒过他,要小心这吴应。

  对方早年拜了武林中某个厉害人物为师,一身武艺不可小觑,李易心中清楚,就算他被如意亲自调教了这么久,早就已经不是当初的那个文弱书生,也远远不是吴应的对手。

  下意识的抽出了随身携带的腰刀,虽然知道自己拿着武器也打不过他,但也总比赤手空拳好一点。

  吴应嘴角扯出一抹冷笑,李易提刀砍去,他的身体只是微微一晃,便轻易的躲开,下一刻,他的身影就在李易的眼前消失。

  李易本能的感觉到危险,不过还没等他做出什么反应,只觉得后颈一阵剧痛,随后便觉得眼前一黑……

  “s-h-i-t!”最后的意识,就是后悔刚才为什么要一个人先走,没有带上老方……

  “县尉大人……,呸!”

  吴应冷哼一声,脸上浮现出一丝不屑之色,向地上狠狠的吐了一口唾沫。

  俯身将李易拦腰扛在肩上,将掉在地上的腰刀也一并捡起,转身走向了身后的密林,逐渐消失在小道之上。

  ……

  ……

  柳叶寨中,小丫鬟坐在院子里面,还在为那只走失的兔子而伤神,不知不觉间,天色已经暗了下来。

  抬起头时,已经可以看到月亮,小环望了望门口的方向,喃喃道:“姑爷怎么还不回来?”

  按照往日的情形,姑爷应该在一个多时辰之前,就已经到家了啊?

  难道是衙门里面有什么事情耽搁了?


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C196
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập