Tải xuống ứng dụng
25.72% 第99次离婚 / Chapter 594: 第605章:厉墨森

Chương 594: 第605章:厉墨森

他也好像要有妈妈,还有爷爷奶奶,外公外婆,还有疼爱他的小叔叔,大伯伯……

  可是,他从一生下来就是不被世界所期待的。

  他的亲生母亲,就在他还没满月的时候,就想要将他摔死。

  这件事情,被当成了笑柄在孤儿院里面传播,他被所有的小朋友嘲笑。

  他是怪物,因为他长得像外国人,所以他的亲生妈妈才想把他摔死。

  想到这里,小墨森的心里有过了自卑,难以遏制的难过让他不知所措。

  咬着嘴唇,厉墨森看着那边,攀在墙上的手松开,转过身去。

  “墨森。”苏千瓷的声音。

  厉墨森正要离去的脚步一顿,有些惊喜地看了过去。

  苏千瓷那一张精致的脸,出现了温柔的笑,正朝着自己招手。

  厉墨森有些兴奋地跑过去,喊道:“阿姨!”

  “你怎么才出来,”容璇有些嗔怪一样,从一边拿过另外一个礼品盒,“这是给你的,打开看看喜不喜欢。”

  厉墨森更是感觉惊喜万分,难以相信地看着容璇,小心脏咚咚直跳,“真的吗,这是给我的?”

  容璇笑着点点头,伸手揉了揉他的小脑袋,“都长这么大了,你几岁了?”

  厉墨森看着她,雪白光滑的脸上有过红润的光泽,说道:“四岁半!”

  厉墨森有些紧张,但是更多的,是一种他现在还搞不懂,道不明的情绪。

  心口微酸,鼻尖微涩,眼眶有些烫烫的,但是,厉墨森的心里却是高兴的。

  很高兴,很高兴。

  “比他们大一点点而已,”苏千瓷将厉墨森拉了过来,抱在了脚边,低声道,“快谢谢外婆。”

  厉墨森抱着那个盒子,抬头看向苏千瓷。

  头顶上的这个女人,真对着自己笑呢。

  好温柔,好温柔。

  就跟他梦里,妈妈的笑容一样。

  厉墨森感觉想哭,但是这种时候,哭出来的话,太丢人了。

  强忍住眼泪,厉墨森哽着声音问道:“我也叫外婆吗?可是……”

  “咦,墨森哥哥哭了,”厉简悦抱着洋娃娃,长大了一双圆溜溜的葡萄眼,像是发现了新大陆一样,“墨森哥哥在哭吗?”

  厉墨森立马板起了小脸儿,说道:“我才没有!”

  “可是我明明听见你哭了,你是不是不想叫外婆做外婆,所以才哭了?哼哼,太坏了!”

  “我才没有……”厉墨森故意板着脸,但是很快,就长着一双湛蓝色的眼睛,看着容璇,说道,“谢谢外婆。”

  “乖。”容璇摸着他深棕色的小卷发,捏了捏他的脸蛋,“长得真好看,跟娃娃似得。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C594
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập