Tải xuống ứng dụng
1.45% 锦绣农女种田忙 / Chapter 165: 第167章 豁出去了(三更)

Chương 165: 第167章 豁出去了(三更)

狗,从前跟狼是一家的。

  后来被人类驯化,成了人类的朋友,帮助人类看家护院。

  这是狗的功劳。

  但不可否认,千百年来一代一代的驯化,早已把狗骨血里属于狼的那份野性和骄傲,给磨灭殆尽。

  换而言之,狗早已被人类给养残掉了。

  失去了人类的庇护,将它投诸于山野之中,它再不能跟狼这些野兽抢夺食物!

  这又是狗的可悲之处!

  “哈,我想到啦!”杨若晴突然打了个响指。

  “我想到了,它还是条狗,但它却不是普通的狗,指不定它是山上的某条狼跟村里的某条狗偷情生出来的杂种狗!”

  (“阿嚏~”某只正隐蔽在山洞里疗养伤口的小雪团,突然打了一个响亮的喷嚏~尼玛,谁在咒我?)

  这边,骆风棠听完杨若晴的分析,表情变得有点怪异。

  也可以说是哭笑不得。

  “好吧,晴儿你说是啥那就是啥!等我把那只香獐子取下来,咱就不耽误了,接着去左角峰!”骆风棠提议。

  “好嘞!”

  杨若晴欢快的应道。

  接着,就看见骆风棠蹭蹭爬上了边上一棵大树,树叉上搭着一只断了气的香獐子。

  正是之前他追射的那只。

  棠伢子还真是有法子,晓得把香獐子藏到树上去,这样就不用担心被地上的其他野兽给叼走了。

  只是,这么大个头的香獐子放到那么高的树杈上去,也不是一件容易的事啊!

  可他还是做到了,厉害!

  “棠伢子,你当心点啊!”

  她也走到了树下,仰着头望着高高树杈上的一人一獐。

  “没事儿,晴儿你站开些,仔细树皮掉到你眼睛里!”他的叮嘱声从树杈上传下来。

  杨若晴依言往后退了几步。

  只见他把那只香獐子扛在肩上,靠着肩膀的扛力,双臂抱着树身稳固身体的平衡。

  然后一双脚,麻溜儿的顺着树身往下滑,眨眼功夫就稳稳落到了地上。

  杨若晴在心里默数了下,他做这一切全程不超过二十秒。

  牛比!

  “这香獐子看着就沉,有六十斤吧?”

  杨若晴奔到他跟前,瞅着他肩上扛着的兽,问。

  之前隔着灌木丛瞥,瞅着有小牛犊子那么大,这会子跟近看,个头更大呢!

  骆风棠掂量了下,道:“怕是有七十来斤吧!”

  “哇塞!”杨若晴激动了下,抚掌道:“那不就跟上回咱卖的那只狍子差不多重吗?好耶,又是几百文钱到手啦!”

  看到女孩儿开心,男孩儿的脸上也露出了笑容。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C165
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập