Tải xuống ứng dụng
1.44% 锦绣农女种田忙 / Chapter 164: 第166章 知恩图报(二更)

Chương 164: 第166章 知恩图报(二更)

杨若晴走开了一段路,身后的灌木丛中,探出一只白色的小脑袋。

  它歪着头,望着杨若晴走远的背影,圆溜溜的眼睛里忽而闪过些什么。

  然后,它扭身,身形化作一抹白色的弧芒,瞬间跑得没了踪影。

  这边,杨若晴走出了一段路,快要走出杉树林的时候,身后突然传来一道叫声。

  “汪汪~”

  “汪汪汪~”

  她诧异扭头,身后不远处的一块石头上,站着一团白色的雪球。

  见到她转身,它俯身叼起脚边的一只野兔,朝她晃了晃,又把野兔放回在石头上。

  然后它跳下了石头,一溜烟的跑进了杉树林的深处,再不见踪影。

  杨若晴整个都愣在了原地,以为是自己的错觉。

  待到她回过神来,快步跑到那石头旁,捡起那只还残留着一丝热气的野兔在手里掂量着。

  野兔怕是跟那只小狗的体重差不多呢,咽喉下面,两个深深的血洞。

  犹可想见那只小狗的犬牙有多么的锋利了!

  杨若晴哑然失笑。

  好有灵性的小狗,竟还懂得知恩图报?

  有趣,太有趣了!

  只是不晓得,下回还有没有机会再遇到它?

  拎着兔子,在走出杉树林子的时候,杨若晴竟然还有点怅然若失呢!

  “晴儿!”

  斜侧里,突然传来熟悉的呼声。

  杨若晴抬起头来,密林中,骆风棠像一阵风似的,正往她这边奔来。

  到了近前,他不由分说一把握住杨若晴的手。

  他的手劲儿极其的大,握住的那一瞬,杨若晴感觉自己的手骨都快要断裂了。

  “晴儿,你咋跑进杉树林子来了?我、我回来没瞅见你,吓、吓死了……”

  他气喘吁吁的问道,眼角眉梢全是焦急,额头上,大颗的汗珠还在往下滚落。

  不晓得是热汗还是冷汗,恐怕两者皆有吧?

  “晴儿,我不是叫你就呆在那里等我吗?你咋跑这来了?”

  骆风棠急吼吼的又问,瞅了眼置身的杉树林子,拉起杨若晴的手快步把她拽出了林子。

  回到了之前那个相对空旷些的大石头边,他这才松开了她的手。

  可他头上的冷汗,还在不停的往下冒。

  瞅见他这副模样,杨若晴也意识到了自己的举动,对他心里构成了阴暗面。

  她有点心虚。

  心虚的同时,她也明白他这是担心她。

  他肯定是没瞅见她留给他的记号,又或者瞅见了,但还是毅然跑进了危险的杉树林去寻她……

  心里有种说不出的感动。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C164
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập