Tải xuống ứng dụng
0.72% 锦绣农女种田忙 / Chapter 82: 第83章 一家人吃饺子

Chương 82: 第83章 一家人吃饺子

“娘,我家来了。”

  杨若晴推开灶房的门,奇怪,孙氏并不在灶房里。

  她放下手里的篾竹篮子,走到煮饺子的锅边,锅盖边上还冒着热气。

  她揭开锅盖子,看了一眼,锅里饺子的份量,明显少了一些。

  杨若晴又扫了一眼码放在旁边的三只土陶碗,就剩下两只,最上面的那只碗不见了。

  照着自个对杨华忠孙氏夫妇的了解,这对爹娘是打死都不会赶在闺女前面吃饺子的!

  唯一的可能就是,这少了一只碗是用来装锅里的饺子给别人吃了!

  目光一转儿,杨若晴唇角勾起一丝诡笑。

  猫儿,终于吃上料了。

  好,好的很。

  杨若晴转身出了灶房,来到杨华忠那屋子,果真,孙氏也在。

  孙氏低垂着头坐在杨华忠的床边,正抬手抹泪。

  杨华忠靠坐在床上,也是长吁短叹,汉子浓密的眉头皱在一起。

  “爹,娘,我回来了。”

  杨若晴走过去,脆生生跟爹娘打招呼。

  孙氏忙地侧过脸去擦拭脸上的泪痕,并起身去桌上倒了一碗热茶来递给杨若晴。

  杨华忠则坐直了身子,笑眯眯瞅着杨若晴。

  “晴儿啊,饺子都送到了吧?”汉子问。

  杨若晴喝了口茶润润嗓子,乖巧的点点头:“都送到他们手里了。”

  “那咋去那么久啊?”杨华忠又问。

  提到这茬,杨若晴直摇头。

  “哎,在棠伢子那耽搁了一会儿,爹,娘,你们是没瞅见,棠伢子家那灶房,简直比咱家的猪圈还要脏乱,饺子都没地儿搁。”

  “接着呢?”

  “接着啊,我就好人做到底,送佛送到西,撸起袖子帮他拾掇了一下灶房。”

  “嗯,我闺女真懂事,不错不错!”杨华忠连连点头,“那这么晚了你家来,也没人送你一程?”

  “棠伢子送的,我让他甭送,他偷摸着在后面望,我没辙,只好随他去了!”

  “哦?”

  汉子眯了眯眼,跟站在一旁的孙氏对视了一眼,汉子的脸上眼底,满满的都是赞叹。

  “嗯,棠伢子还真是不赖,晓得送你一程!”汉子由衷赞了句。

  杨若晴没理会这句话,一口气把碗里的茶水喝了个见底,抬手抹了把嘴角的水渍,对孙氏道:“娘,咱开锅吃饺子吧?再不吃我怕会糊锅。”

  孙氏接过空碗搁在桌上,闻言轻叹了口气道:“晴儿啊,有个事儿,娘不晓得该咋跟你说……”

  “娘,啥都甭说了,我都晓得了。”杨若晴笑吟吟道。

  孙氏愕然,扭头看了眼杨华忠,杨华忠也是一脸的愕然。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C82
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập