Tải xuống ứng dụng
82.11% 让煤炭飞 / Chapter 302: 第三百十二章 考察队的尴尬

Chương 302: 第三百十二章 考察队的尴尬

  “暂时还不清楚,杨梅才在北斗经营了很多年,县里肯定有关系。”王宏文话是这么说,但神色还算不错,显然也有自己的底牌。

  方大军想了想,索性换一种问话方式,开口道:“王书记,有没有需要我帮忙的地方?”

  “暂时没有,具体的情况还要等明天开会之后才知道。”王宏文微笑道,对于方大军能在第一时间赶过来,他相当满意,这个年轻人虽然做事情的时候有些激进,但在获得成果后,并没有出现骄傲自大等等陋习,能够把握住本心的人,才能走得更远。

  这时也只是碰个面,既然暂时无事,方大军也就告辞了,因为他和小玉琴还没吃晚饭,若是再晚,怕就找不到地方解决伙食了。

  等回到房间,见小玉琴正在捣鼓着上午新买的玩具,一个上发条的小东西,因为电池行业还没发达,现在基本很多小东西都是上发条,包括手表、闹钟等等。

  “大军哥哥,你忙完了啊。”

  “恩,走,出去吃饭了。”方大军招呼道。

  没有三轮车,不过很快人力三轮车就会兴盛起来,到八十年代末,一些大的乡镇都会出现拉客的人力三轮。

  没车虽然不太方便,但县城不大,找吃饭的地方也走不了多久,但这个时间点,很多店面都已经歇业了,到是颇费了点工夫。

  最后找了家卖蒸菜的,这菜比较容易保存,今儿卖不完,几天内都可以接着卖,因为是冬天,各种食物相对比较好储存。

  有啥吃啥,看菜下单,叫了一份粉蒸猪肉,一份蒸肥肠,还有一碗海带汤,算不上太贵,但寻常人估摸很长时间才能来消费一次。

  方大军是越来越想在县里,以及市里开设饭店,不为别人,只为了自己方便吃饭就很有必要,另外也需要专门的住房,只是计划在这里,暂时还没的奢侈的时候。

  两人出来有一个星期了,吃饭间,方大军忍不住问道:“玉琴,想家了没?”

  原本今儿他是想让小丫头随卡车一起回北斗,结果小丫头抱着他的胳膊不放,这才在县里一起下了车。

  “还没呢。”小玉琴老实的回道,她长这么大,还是第一次出来,都没玩够,怎么舍得现在就回家去。

  方大军一笑,不在多问,只是招呼小丫头吃喝,店里已经没有其余食客,店老板收拾完,就过来发烟,虽然只是一般的散烟,但别人给发的,怎能嫌弃。

  他也吃得差不多了,接过烟就点上,随口问道:“县里的生意最近怎么样?”

  店老板叹息道:“不怎么行啊,眼看就到元旦了,也没见红火过,每天都是熟客,小伙子,你看着面生啊,不是这片的吧?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C302
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập