Tải xuống ứng dụng
40% 悠闲小地主 / Chapter 168: 第一百七十一章落地为兄弟何必骨肉亲

Chương 168: 第一百七十一章落地为兄弟何必骨肉亲

  清晨,公鸡的喔喔打鸣声叫醒了沉睡的人们,太阳的冉冉升起拉开了新一天的帷幕,家豪今天起的比较的早,其他的人还在睡觉呢,他就已经起床了,今天王涛就回去了,他知道其实王涛也不想回去的,但是没有办法,生活还要继续,再苦再难走要走下去。

  这时候奶奶来了,带着好多的东西来,一大布袋子的东西,看见家豪,她把东西放到家豪的身边说道:“你看这些东西够吗?我知道涛子那孩子喜欢吃这些的,我昨天晚上准备的,不知道够不够吃呢?”

  家豪打开袋子,只见里面有好多的柿子饼,他还真的不知道奶奶一晚上哪里弄呢这些柿子饼呢,他家自己的那早都被他给吃完了,那奶奶现在放在他面前的是哪里弄的呢?他不解,瞪大眼睛看着奶奶说道:“奶奶,你会变魔术吗?你哪里弄这么多的柿子饼啊?”

  奶奶看着家豪惊奇的样子说道:“你看你小子没有正形,奶奶怎么可能会边魔术呢?我是昨晚上到你花婶家拿的,说要给她钱,她怎么都不收钱,我知道涛子最喜欢吃这个了,所以我给他准备了些吃的。我想成立的没有自家做的好吃,所以我就去找了些。”

  家豪看着奶奶,他搂着奶奶说道:“够不够涛子都会很开心的,他最喜欢奶奶做的柿子饼了。”

  家豪想到了上学的时候,临走的时候奶奶走回给他准备好多的柿子饼,说那是家乡的东西,吃着有家的味道,他和王涛还有彪子是最喜欢吃这些的了,买次吃都感觉有家的味道。

  尤其是涛子,他和家豪上学的时候就经常到家豪家来做客,奶奶是最喜欢他的了,奶奶说他很懂事,每次来的时候都会带好多吃的东西给奶奶,每次都被奶奶骂的狗血淋头,可是他每次来还是依然会带好多东西。

  王涛是个苦命的孩子,父母在他很小的时候就出去打工,很多年都不回来看他一眼,他从小到大都是跟着他的爷爷奶奶长大的,但是在前几年他的爷爷奶奶去世了,他后来就一直在城里工作就没有回去。

  王涛每次来家豪家,看到爷爷奶奶都很亲切,也许他想到了自己的爷爷奶奶,在他有能力想尽孝的时候,他的爷爷奶奶却不在了,子欲养而亲不待,这是多么悲伤的事情啊,所以他把家豪的爷爷奶奶当成是自己的一样,家豪的爷爷奶奶对王涛也是格外的好,像自己的孙子一样的疼爱呢!


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

新书求月票,求支持,求收藏。书友交流群: 194881612

Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C168
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập