Trên đường trở về, Ma Kim gối đầu trên đùi Mộng Dao tâm sự:
- Tỷ này, tỷ có tâm nguyện nào chưa hoàn thành không?
- Hả? Đệ nói gì nghe nghiêm trọng thế?
- Không, ý đệ là tỷ có ước mơ gì không ấy?
- Ước mơ à? Hồi tỷ bé như đệ, tỷ chỉ muốn được tự do ngắm nhìn thế giới bên ngoài, tỷ đã thực hiện được nó rồi này. Còn đệ, đệ có ước mơ gì?
- Đệ không rõ, ngay cả hồi dưới Địa Ngục, đệ cũng chả có nhu cầu gì, ở bên mẫu thân đã là quá đủ rồi, có lẽ ước mơ của đệ là cùng gia đình sống vui vẻ, hạnh phúc.
- Hừ, ước mơ phải là thứ gì đó đệ chưa đạt được chứ.
- Thế thì là được tỷ yêu đệ.
- Đệ lại hư nữa rồi.
- Đệ nói thật đó, mỗi lần gặp mẫu thân, Tử Nguyệt, Lisa hay là tỷ, đệ đều muốn độc chiếm cho riêng mình.
- Chứ không phải là gặp nữ nhân nào đệ cũng muốn sao?
- Tất nhiên là không rồi, từ trước đến nay, chỉ có bốn người thôi, không biết sau này còn gặp nữa không. À nếu nói thế thì ước mơ của đệ là tìm ra hết những nữ nhân mà đệ muốn bảo vệ.
- Thật là hết nói nổi đệ mà.
.
Về tới Tình Phủ, Ma Kim vội vào phòng Ly Ly nhưng không thấy nàng đâu. Hắn ngó thử phòng Lisa thì bắt gặp cảnh Ly Ly đang lõa thể ngồi trên giường làm mẫu cho tiểu muội muội vẽ.
Hắn lao nhanh tới vuốt ve và khen ngợi Ly Ly:
- Mẫu thân nay thật xinh đẹp quá đi!
Như một thói quen, nàng vén tóc đưa cổ hướng về phía hắn:
- Này, lại nịnh nọt mẹ để hút máu chứ gì.
- Không phải.
- Chứ có chuyện gì nữa đây, chả phải con vừa đi Tàng Thư Các về sao, đã lấy được thứ con muốn chưa?
- Lấy rồi nên mới nhờ tới mẹ đây.
- Muốn nhờ gì, nói đi.
- Học hộ con.
- Không.
- Đi mà!
- Không.
- Đi!!!
Lisa ở đằng này thấy hai mẹ con ôm ôm ấp ấp trước mặt liền cáu gắt:
- Nhanh tránh ra đi tên độc ác, chỗ ta đang vẽ.
Ma Kim bỏ Ly Ly ra liền sà vào ôm lấy Lisa:
- Nè nè, hay ngươi học đi, ngươi sơ nhập bí tịch nhanh lắm mà!
- Hừm, tính gian lận nữa chứ gì. Không giúp, nhờ người khác đi, nương tử ngươi kìa.
- Nếu nhờ được nương tử thì sao dám làm phiền tới khí linh xinh đẹp như người. Giúp đi giúp đi mà, ta....cho ngươi thêm một hiệp.
- Mười.
- Hai.
- Chín.
- Ba.
-Tám.
- Bốn.
Bất ngờ Ly Ly xen ngang vào:
- Này, chuyện này để mẹ giúp cho.
Ma Kim lật mặt, buông Lisa ra rồi lập tức nhảy lên giường ôm lấy Ly Ly.
Lisa liền dè bỉu:
- Ái chà chà, chủ nhân cũng dâm quá nha.
Ly Ly đỏ mặt ngại ngùng:
- Gì chứ, tỷ chỉ muốn giúp đỡ cho hài nhi thôi.
- Đừng dối lòng, nhưng mà nói gì thì nói, riêng chuyện này muội không nhường đâu! Để xem nào, muội nhớ không nhầm thì tỷ đã từng nói chưa hết năm để tỷ có thể nhờ Ma Kim giúp thăng giai mà nhỉ?
Ma Kim sực nhớ nên dừng tay và nói:
- Đúng rồi, mẹ tới giới hạn rồi, đợi hết năm đi. Lisa này, chốt kèo năm hiệp nhé.
Lisa kiêu ngạo trả giá:
- Bảy!
- Sáu, giá cuối.
- Hừm... mười.
- Ép người quá đáng mà. Chia ra nhé, làm liên tục với ai chứ với ngươi thì ta ngất xỉu đấy.
- Được thôi, mỗi ngày năm hiệp. Ba ngày liên tục chắc là đủ rồi.
- Ngươi tính toán kiểu gì thế?
- Ý kiến?
- Thôi được.
"Để xem sau khi ta học được rồi có băm ngươi thành trăm mảnh không nhé." Ma Kim thầm nghĩ:
"Để xem sau ba ngày người còn sống không nhé." Lisa cười nham hiểm.
.
Thế là ngay đêm đó, Lisa lôi hắn vào phòng dụng hình. Tử Nguyệt biết tin từ Ly Ly liền tức tối, nhưng không thể làm gì hơn, nàng không thể học được võ kỹ để truyền lại cho hắn.
Ở bên phía này, Lisa được nước lấn tới, biết bản thân là hàng độc quyền nên mặc sức hành hạ Ma Kim, nàng trở nên thú tính điên loạn lôi dụng cụ ra tẩm quất, cho hắn biết mùi vị của nàng những tháng ngày kề cạnh Hồ Mẫn là như nào.
Thật ra bốn hiệp đầu thì Ma Kim cắn răng chịu đựng được, nhưng mà hiệp cuối cùng, không rõ trong đầu Lisa nghĩ gì, lại đeo pháp bảo vào, đâm thẳng vô cúc hoa đáng thương của tiểu ma vương khiến hắn đau đớn hét lớn:
- Aaa!!!
Lisa phấn khích nở một nụ cười đê tiện:
- He he he. Đáng đời.
Ma Kim phẫn nộ đạp một cú thật mạnh khiến cho Lisa văng ra xa. Từ nãy đến giờ, ba hiệp giữa, hắn nhanh trí ra ngoài rồi dùng phân thân thay thế nên mấy trò đánh đập, sỉ nhục của Lisa hắn coi như không có gì. Hiệp cuối hắn cầu xin nàng nhẹ tay, nàng tươi cười đồng ý, hắn cũng sắp hết ma lực để duy trì phân thân nên cũng đành dùng bản thể để chiến đấu, nhưng nào ngờ nàng ta lại dám vượt quá giới hạn.
Ma Kim vừa đỡ lấy cái mông của bản thân vừa hét lớn:
- Không có học gì nữa hết, cút! Sau này ta không bao giờ chơi với ngươi nữa.
Lisa trườn lại gần, Ma Kim vận sẵn sát khí trong lòng bàn tay. Thế nhưng bất ngờ nàng ấy lại nắm lấy đôi tay của hắn, mặc cho bị dính nguồn sát khí kinh sợ. Mặt nàng mếu máo, ướt lệ, trông y chang nạn nhân chứ không giống hung thủ một tí nào.
Ma Kim tuy đang giận dữ nhưng vẫn không thể nào lạnh lùng trước nước mắt nữ nhân, đành thu sát khí lại:
- Ta bảo cút, ngươi điếc sao.
- Ta xin lỗi, ta tưởng ngươi thích nên ta mới làm vậy.
- Thích?
- Thì mấy hiệp trước ngươi phối hợp thế còn gì, hiệp cuối ta tính cho ngươi bất ngờ.
- Bất ngờ cái đầu ngươi, cút mau.
- Ta xin lỗi mà. Hay là người đánh ta bù đi.
- Không.
Ma Kim quay người lại tính bỏ về phòng, thế mà Lisa lại quấn chặt lấy hắn, hắn lần nữa phóng ra sát khí.
Gương mặt của Lisa nhăn nhó trông rất đau khổ, nhưng mà cái đuôi của nàng vẫn gắng gượng không buông ra, miệng thì không ngừng lấp bấp hai từ xin lỗi. Ma Kim tất nhiên là không đành lòng nên thu lại nguồn sát khí và thừa nhận:
- Thật ra đau thì cũng không vấn đề gì mấy, ta chỉ đang tìm cách khiến ngươi hạ giá xuống một tí thôi. Nhưng như này thì hơi quá rồi. Ta xin lỗi.
Lisa ngỡ được chiều chuộng, liền nhõng nhẽo nói:
- Thì ra là vậy. Làm người ta chịu đau gần chết. Bắt đền ngươi, tăng lên hai mươi.
- Chỉ còn một thôi. Chịu thì chịu, không chịu thì thôi.
- Mười chín.
- Thế lựa chọn của ngươi là không à? Thế thì thôi.
- Một cũng được, một cũng được!
- Thế mới ngoan chứ. Mà này, kể từ khi nào dục vọng của ngươi lại dựa trên số lần ân ái thế. Cái quan trọng nhất, chính là trái tim của đối phương có dành cho ngươi hay là không.
Giọng của Lisa trở nên buồn bã, hai hàng mi ngấn lệ lần nữa:
- Vậy thì ra... ngươi không yêu ta sao?
- Bậy, nghĩ đi đâu thế, ta yêu nhiều lắm lắm luôn. Chỉ là, làm nhiều thế này mệt lắm. Mà đặc biệt hơn, làm liên tục thì chóng chán.
- Thế thì tốt quá rồi. Ta cũng yêu ngươi rất nhiều.
Lisa buông hắn ra, bất ngờ hắn quay người lại đè nàng xuống, ôm ấp vỗ về, trao cho nhau những giây phút lãng mạn, không còn náo nhiệt như mấy lần trước, chỉ đơn thuần là đêm ái ân giữa hai người yêu nhau, tuy nhẹ nhàng nhưng khiến cho cả hai vô cùng hạnh phúc.
- Cuốn võ kỹ đâu, ngươi đưa ta đi, ta học cho.
- Thôi không cần đâu, ta tự học được rồi.
- Ơ, sao thế. Chẳng phải dùng thiên phú của ngươi sẽ tiết kiệm công sức hơn sao.
- Ta nghĩ lại rồi, như thế sẽ ảnh hưởng tiêu cực tới ngươi, ta không muốn vậy. Dù gì thì ta cũng rảnh, tự thân vận động vậy. Việc này ta đã quyết, ngươi đừng lo.
- Ừm. Vậy thì chúng ta cùng cố gắng nhé.
- Ừa.
.
Thật ra Ma Kim không tốt lành gì đâu, chỉ là hắn linh cảm không lành, cảm thấy nếu lạm dụng như vậy thì mấy cái thiên phú của hắn sẽ mau chóng bay màu nên hắn để dành cho lúc quan trọng, dù gì bí tịch này hắn học vì thích thú mà thôi chứ cũng không cần thiết lắm, ngoài ra còn một việc quan trọng hơn cả.
Ma Kim mon men chạy qua phòng của Tử Nguyệt, thấy nàng đang trằn trọc không ngủ vì vẫn đang ấm ức. Thấy hắn tới, nàng hờn dỗi đuổi hắn:
- Đi đi, ta không muốn gặp đệ.
Hắn mặt dày lao tới ôm lấy nương tử, dùng cái hình hài chững chạc uy nghiêm nhất để mà dỗ dành:
- Nghe chuyện đệ dùng thân thể để học bí tịch rồi à?
- Ai mà thèm quan tâm đệ.
- Ta từ chối rồi. Ta để dành khi nào nương tử học được võ kỹ, sẽ để nương tử truyền lại cho ta.
- Xạo sự, ngươi mà bỏ qua cơ hội tốt thế sao.
- Thật mà, ta chưa học, không tin thì tỷ có thể hỏi Lisa.
- Tại sao chứ, chẳng phải nếu như thế thì sẽ tiết kiệm công sức hơn sao?
- Tại vì nàng là nương tử của ta.
- Lí do chẳng thuyết phục tí nào...
- Vì ta yêu nàng, thế thôi.
- Nay dám tự ý đổi xưng hô luôn sao?
- Tỷ không thích sao?
- Cũng không hẳn là không thích, chỉ là không đủ để người ta nguôi giận thôi!
Vừa nói nàng vừa xoay người lại, nhanh chóng dùng tay thò xuống sờ ngay đũng quần của hắn kiểm tra, tất nhiên chỗ nhạy cảm ấy vẫn còn ẩm ướt.
- Ma Kim!!!! Nói mau, mới vừa từ chỗ Lisa qua phải không. Dám nói dối thì biết hậu quả rồi đấy.
Nàng bóp lấy tiểu đệ của đối phương và đe dọa, hắn tất nhiên vẫn còn muốn sống, vội thành khẩn trả lời:
- Ban nãy theo giao ước đệ có qua đó, nhưng một lúc sau đệ nhớ tới tỷ, nên từ chối rồi quay lại đây!
- Đồ tra nam, lăng nhăng, xạo sự!
Mỗi câu chửi là một lần bóp mạnh hơn, Ma Kim đành dùng biện pháp cuối cùng:
- Thật mà, thôi thì để đệ giúp tỷ thăng giai nhé!
- Đừng hòng lấy cái đó ra để chuộc tội, ta không ham hố gì đâu.
- Thế thì thôi nhé.
- Hừ, cởi quần ra, mau!
Ma Kim ngoan ngoãn vâng lời, lần này hắn cẩn thận lấy khăn ra chùi cho sạch sẽ, nhưng chưa kịp đã bị Tử Nguyệt cản lại:
- Để đấy cho tỷ nếm thử Lisa muội ấy có mùi vị thế nào mà dám tranh giành phu quân với tỷ.
Sau đó nàng ấy điêu luyện mà dùng cả cuống họng giúp hắn sung sướng. Thật ra ban nãy sau khi chinh chiến với Lisa thì hắn cũng sắp hết ý chí rồi, nhưng mà nhờ vào hành động có chút hư hỏng của Tử Nguyệt đã khiến hắn hăng say trở lại.
Thế là trong một đêm, hắn lần lượt khiến cho hai nữ nhân thỏa mãn dục vọng đã kìm nén bấy lâu.
Trước giờ đối với hắn, việc ân ái chỉ dùng cho ba lí do: một là giải tỏa ngưỡng dục vọng, hai là để thăng giai cho đối tác, ba là giúp bản thân lĩnh hội kỹ năng.
Nhưng kể từ ngày hôm nay, hắn phát hiện ra vòi tiểu tiện còn có thể dùng để thể hiện tình yêu cao cả và còn khiến nữ nhân nguôi giận nhanh chóng.