Tải xuống ứng dụng
74.02% 开局我人在明朝 / Chapter 607: 第六百零六章 不能就这样算了

Chương 607: 第六百零六章 不能就这样算了

“我们有缘我无份,我配不上你,你肯定会找到比我更好,更值得你爱的人。”穆婉儿又抽泣了起来。

  真是会演戏,还找到更值得爱的人,这个还用你说,你确实不配,方言的心里这么想着。

  “这一段日子,我还是挺开心的,真心的想跟你在一起,你带给我很多高兴的事情,教会了我怎么生活,如何去自信,又帮助了我很多,要是没有你,我已经死在了那场大火中,怎么可能还站在这里跟你说话。

  “你对我的好,看来这一辈子我是不能报答了,只能等来世,我再给你当牛做马。”

  吗的,还真有点感动。

  “说什么别的都没有意义了,我衷心的希望你好。”

  用刀子,这样扎我的心,还希望我好,真是会开玩笑。

  “你这么优秀,一定能够找到一个一心一意对你好的人,但那个人肯定不是我,因为我配不上你,谢谢你,在我最艰难的这段日子里,陪伴在我的身边,尽自己最大的努力来帮助我,还帮助我的家人。可我却如此狠心的伤害你。”

  我以为你不知道伤害我呢!

  “你不要伤害自己,我相信你一定会找到更好的,忘了我,也许对你是一件好事,希望你在接下来的日子里,过的比我好,真的很对不起。”

  带着眼泪的穆婉儿转身就离开了。

  啃着烧饼的程月算是有些听明白了,他们果真好上,而且这个丫头,好像真的爱上了她的哥哥,正如他猜测的那样,要不然怎么可能哭得那么逼真。

  这些要都是演出来的,那就真的太佩服她了。

  那擦着眼泪的穆婉儿,看见了在门口吃烧饼的程月,还有些不好意思,微微的点头,就屁颠屁颠的跑掉了,她那哥哥确实也够冷血的,竟然没有出来,人家都流鼻涕了,她竟然还躲在房间里面。

  中午了,那家伙总算过她院子这边来吃午饭了。

  今天一个上午都没有吃一粒米,怎么可能不饿呢,本来是留着肚子,到稻香苑去穆婉儿吃大餐的,可没有到吃了一肚子的气,这时候给饿得发抖。

  阿婵把吃的摆上了桌面,知道公子的心情不是太好,也不敢多说什么别的,问了两句还需要什么没有,结果对方说不需要,她便更紧下去了。

  对于夜猫子的程月来说,白天要不是去她爹爹那边帮忙,就会呆在家里睡觉,直到天黑以后才会出去。

  听到他哥哥和阿婵说话,程月推开了房间的门,伸了一个懒腰,唱起了“窗外的麻雀在电线杆上多嘴……”还真有周总的味道。

  方言斜看了她一眼,这丫头真是欠抽。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C607
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập