Tải xuống ứng dụng
53.77% 猎户家有美娇娘 / Chapter 114: 第一一四回 情难自已(一更)

Chương 114: 第一一四回 情难自已(一更)

跟在林宏远后头的那些村人见父子两个如此高兴,虽然他们不懂得科举,但也知道林文翰这是考得不错,不然他还能笑得出来?

  得知林文翰考的不错,有些人便转去通知村长钱大富,而另一些人则是想着,看来日后要对林家人更友善些了。

  见林宏远竟突然哭了,林文翰有些慌乱,“阿爹……”

  林宏远抹抹泪,笑着道:“没事,我这是喜极而泣,咱们文翰有出息了啊!”

  他又看向熊青山,“青山啊,这几日真是多亏你了。”

  “我也没做什么,是文翰自己用功,否则,我即便是做得再多,也与成绩无关。”

  “坐坐坐,我去给你们拿些吃的。”林宏远说着,便要转身去屋里。

  熊青山忙叫住他:“不必了岳父,我离家这么久,实在不放心绣儿,我还是先回去了,改日再与绣儿一同过来。”他说着,去外面车上将点心拿过来,便转身往外走。

  “哎,你这放的什么?”林宏远拿起他放下的点心又追了上去。

  “买了些点心,岳父你们也尝尝县里的点心。岳父你们先回去吧,我走了。”熊青山说着,已然坐上了牛车,扬起鞭子便要赶车。

  “拿去拿去!我不要这东西,你拿回去给阿绣你们两个吃!”林宏远将点心又放上些。

  熊青山只好停下,无奈地将点心又塞回去:“我买了两份,我们有,文翰这几日也没少吃苦,给他吃些点心甜甜嘴儿。”

  说罢,熊青山便瞅准时机,赶着车走了,林宏远追了两步,只好无奈地停下。

  耽误了这么会子功夫,村长钱大富,也被人叫了过来,一看见站在林宏远身边的林文翰,他便笑着道:“文翰回来啦?考得如何?”

  “考得还行,能去府城参加考试了。”说话间,林宏远将钱大富请进屋里坐下,林宏远打开了点心,让钱大富尝尝。

  见这点心模样精致,钱大富惊道:“哟,这点心不错啊。”

  林宏远笑道:“都是青山买的,我让他带回去,他非不要。真是,年轻人一点儿也不会过日子。”

  钱大富年纪大了,自然知道林宏远不过是谦虚,他道:“这也是晚辈们的一片孝心,他们对你好,你也对他们好就是了。”

  说着,他又问了问林文翰这次考试的事情。

  钱大富身为村长,见识自然不是寻常村人能比的,他虽也不是读书人,但多少知道,这秀才也不是好考的。

  钱大富在林家坐了片刻,便起身回去了,他出了林家的门,便有等在外面的村人好奇问道:“村长,文翰是秀才了?”


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

谢谢给我投月票还有推荐票的各位亲亲~爱你萌!

Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C114
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập