Tải xuống ứng dụng
96.27% 师父他总是不对劲 / Chapter 310: 第三百一十一章

Chương 310: 第三百一十一章

“你刚才说什么?”他伸手握住她的手腕,眼神有些过于偏执,瞧着有些叫人害怕。

  但他很快便反应过来,视线重新温和下来,缱绻柔软地盯着眼前迟疑的人儿。

  握着她的小手,十指紧扣。

  “乖,再说一遍。”

  见他似乎很在意的样子,褚小桃想了想,不确信地开了口,“你说这是什么话?”

  “不是这一句,再后面。”

  “送....送什么?”

  “再后面。”

  “本....本来就是我的?”

  “......”

  短暂的沉默,空气似乎有片刻凝滞,然后褚小桃便见眼前的男人突然笑着落下泪来,眸中却是光亮的。

  “嗯,我是你的。”

  他握住她想要为他擦拭眼泪的手指,亲昵地蹭着,很是依赖。

  “我是你的。”

  再次的重复,他看着她的眼睛,四目相对,他的目光,带着深情款款的眷念。

  “桃儿,你要记住这句话。”

  “我是你的,所以不管什么时候,哪怕....也不要丢下我,好吗?”

  “怎么会,你是我的夫君啊。”

  “你答应我。”他固执着,眼泪继续落下来。

  褚小桃从未见过他这么脆弱无助哭泣的样子,顿时就什么也顾不上了。

  “好好好,我答应你,别哭了。”

  “没哭。”埋头在她怀中,却是嗓音哽咽。

  脑海受到巨大冲击的褚小桃好气又好笑,实在不明白区区一句话,怎么往日里那么沉着稳重的一个人如今却跟个小孩子似的。

  还傲娇上了。

  见她不回答,暮以舟搂着她的腰,又重复说了一次,“没哭。”

  像是怕被她忽略。

  回过神来的褚小桃还能怎么办,自家夫君,宠着呗。

  “好好好,你没哭,只是眼睛里进沙子了对不对?”

  “....嗯。”

  同一个时间点,另一个世界中,浩瀚无垠的苍穹之上,褚尘之站在众人的对峙面,手中拿着收集而来的十六件神器,目光漠然地无视那些所谓旧人的劝阻。

  周身的罡风卷起他白衫的衣角,明明身形削瘦,在这天地间看起来渺小至极,可此刻他却能够用这四海八荒,六界苍生,与天道抗衡的资本。

  他不想灭世,此举只为寻人,找回他的妻子。

  可天道的威严又怎是可以被轻易挑衅的,雷罚降下,震耳欲聋的轰鸣声,还有那翻滚的乌云,无一不在警告。

  可偏偏天道对上的,是将生死置之度外,孤注一掷的褚尘之。

  一次次跌倒又爬起,绝望之下,褚尘之眼角划下血泪,若这样都不能....


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C310
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập