Tải xuống ứng dụng
90.06% 师父他总是不对劲 / Chapter 290: 第二百九十一章

Chương 290: 第二百九十一章

知道自家师父带自己去见的人是前任魔尊时,桃夭紧张的都快磕巴了,一路上能拖就拖,心情忐忑极了。

  好几次都打了退堂鼓,但都被褚尘之蹲守着抱了会来,总之,就溜不了他五十米外的范围,铁定被逮,下场更是一夜未眠的雨露。

  他故意欺负她,次次都在送上云端后又停了下来,在她耳垂上咬了咬,压抑暗哑的嗓音轻问,“还逃不逃,嗯?”

  桃夭若是死鸭子嘴硬,接下来他便会更过分地将她眼睛双手绑起来,或者在她脚上上灵环,更甚者,逼她说一些非常羞耻无下限的话。

  她每次都溃不成军到哭泣,实在想不通,记忆中那个端正温廉的师父,怎么就变成这样了,还有那些话,他都是从哪里学来的?

  莫不是凡间的话本子上?

  话本子果然不是好东西!

  呜呜呜....她再也不看话本子了。

  姑苏一处四面环水的小镇上,热闹的集市,各种船只穿梭在水中,岸边有人招手,便停靠一会儿,卖一些枇杷莲蓬。

  一处小舟上,穿着暗红色衣裙的小姑娘坐在旁边黑衣男子的大腿上,任由他环着她的腰肢,以免她不小心摔下去。

  “那边好像有卖梅子酒的,阿凛,我突然想到我们第一次的时候,你也是喝梅子酒然后饮醉....唔唔...”

  话还没说完,便被身后面红耳赤的俊朗男子捂住了嘴巴,印清棠眨巴眨巴眼,眸中划过一丝狡黠的光芒,下一刻,墨凛便感觉自己的手心被那温软的舌尖轻轻地舔了一下。

  顿时整个人都瑟缩了下,那只手撤回来,握拳在一边,耳朵更是臊红的厉害。

  “清棠,现在在外面。”他舍不得对怀中人说重话,于是这温柔的嗓音更像是羞涩。

  惹得印清棠眸色一暗,有些心猿意马起来。

  她重聚魂魄之后虽然还未重新入魔,但心态依旧还是以前那样,想要了,便没觉得有什么不好意思,甚至还故意坐的更前一些,勾引对方。

  “我们回去好不好?或者,你更喜欢在这里?”双手搂着他的脖颈,印清棠没有丝毫不好意思地在墨凛耳边说着极其露骨邀请的话。

  对方面色更红,却是抵不住如此诱惑,在她的小手摸上他的腰封时,一把按住。

  双目炯炯有神地与之对视。

  “回,回去再说。”

  他随手施了个障眼法,便抱着怀中人儿闪身消失在小舟上,转眼间,到了他们在姑苏临时居住的小院,还在院中,印清棠便迫不及待地扯掉了他的腰封,一只小手灵活如蛇地钻进了她想触摸的地方。


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

印清棠:[晦气,呸。]

  褚尘之:[.....]

Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C290
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập