Tải xuống ứng dụng
80.43% 师父他总是不对劲 / Chapter 259: 第二百六十章

Chương 259: 第二百六十章

那一瞬间,褚小桃瞬间就想到了她锁骨边缘的咬痕,虽然已经被戚泽不知道用什么方法抹去了,但记忆却是深刻难以消散。

  正摸着伤口,身后一道阴影覆盖而下,刚醒的嗓音还有些低柔的沉哑。

  “不喜欢?”

  温热的手掌包裹住她微凉的小手,放在他的唇边落在一个温柔缱绻的吻。

  腰上环着一只有力的手臂,褚小桃下意识地缩了缩身子,身后人的眸色便暗沉起来。

  “害怕?”

  “不,不是...我只是,师父突然靠近,吓到了。”心跳快的像要从嗓子眼里面蹦出来,褚小桃按着腰上那只大手,回过头去,尽量让自己笑的轻松自在些。

  但视线落在他那满头银白色的发丝上时,还是免不了心疼地泛泪。

  指尖触碰到近在眼前的一缕白发,眼睫轻颤,咬着唇瓣,神色哀动。

  “师父,我是不是很坏?”

  眼角的泪痕被一只手指轻柔地拂去,整个人被打横抱起,落坐在不远处的凳子上。

  “你知道就好,小没良心的。”鼻尖被刮了刮,却又吻了吻她的脸颊,目光落在她后颈的咬痕上,因为用力过度,所以看起来伤口很是狰狞。

  褚尘之眼底闪过一丝悔意,但很快,便被一片坚韧所覆盖,只是嘴里还说着怜惜的话。

  “师父这样对你,你恨不恨师父?”掌心抚过那伤口,光晕闪过,再挪开时,伤口愈合了些许,却又未完全,留下一个不是特别明显,但有心人一眼便能瞧出蹊跷来的疤痕。

  在那片雪色的肌肤上,显得暧昧又惑人。

  指尖磨搓着,眼底的墨色像是打翻的浓稠,褚小桃疑惑地抬头瞧他。

  “师父?”

  “.....嗯。”嗓音还是很温柔,可细听却更有一种枯藤老树昏鸦的沉暮悠长。

  让人下意识有些不安。

  像是本能意识到什么,但琢磨间却又不甚明白。

  “桃儿,能告诉师父,你的身体为何会变得那么异常吗?”

  “.....”果然还是被问到了。

  四目相对,褚尘之紧紧地锁着怀中人儿试图闪躲的视线。

  “嗯?”

  他像是故意在蛊惑她,低沉的嗓音仿佛沉淀着一壶甘甜芬芳的美酒,眼里是醉人的一汪春水,叫人心驰神往,情不自禁地吞咽了下口水。

  太狡猾了,怎么可以用美男计。

  小脸红的几乎快要滴血,神智开始不清醒,那只大手又游离在她腰窝处,格外敏感的地方不轻不重地按了按。

  惹得她浑身一激灵,细细密密的酥麻痒意,实在难熬。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C259
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập