Tải xuống ứng dụng
68.63% 师父他总是不对劲 / Chapter 221: 第二百二十二章

Chương 221: 第二百二十二章

为什么一个两个都那么喜欢咬她的肩膀啊,好疼...

  指尖轻颤着,倒吸了一口凉气。

  眉头紧皱,眼角痛的溢出了脆弱的泪花,像是破碎的珍珠,充满着无助的哀戚,眸中也蒙上了一片水色的雾气。

  偏偏是在她重塑了体质之后这段敏感阶段,在这时期里,她比往常要虚弱很多,再加上这吸收灵力的锁链,可要怪也只能怪她自己,不够谨慎,也不够聪明。

  难怪师父总说她又傻又笨,还真是字字箴言,她真是个蠢货。

  只是淬体的痛都受过来了,没道理在这个时候放弃。

  “戚泽,我好疼。”哽咽着抽泣,小手绕上面前人的脖颈,仰着头,像只引吭高歌的白天鹅,可嗓音却是细细软软,像棉花般的柔软。

  她在示弱,近乎撒娇般的求饶讨好。

  “不要咬我了,我错了,戚泽,你心疼心疼我好不好?我好难受....”

  手下的身子忽然一僵,像是未曾料到她会服软到如此地步,哪怕知道这可能是她的缓兵之计,却还是忍不住松了口,看着那被自己咬出来的齿痕,眸中几分涩然,几分复杂,最后还是无奈地落下轻柔的一吻。

  伤口以肉眼可见的速度愈合起来,很快,便恢复了原先的白皙细腻,连同那肩上原本的咬痕,都消失不见。

  双手捧起她的小脸,指尖的血污在触碰到那温热的肌肤时,不小心忘了似的,又或是故意如此,让她不再那么干净。

  这些都是他的血啊,小桃儿脸上沾的,都是他的血...

  光是想想,都诡异地兴奋起来。

  与此同时,心底还在叫嚣着不够,远远不够。

  要把她弄的更脏,从里到外,都用自己的东西标记上,彻彻底底地,让她属于自己。

  眼底的癫狂之色越发扭曲,褚小桃乖巧地用脸颊蹭了蹭他的手掌,顺从又依赖。

  “小桃儿总是这样,以为我现在还会心软吗?再像以前那样被你捏在手里,任你揉圆搓扁?嗯~你倒是说说看,你为什么会有这种愚蠢的想法....只要你撒娇,我就还会惯着你宠着你,任你践踏我一颗真心,再将它弃之弊履,仍甘之如饴?”

  说到最后一句话的时候,几乎是咬牙切齿的恨意,可他却未再做出什么更过分的事情,只是轻轻地用鼻尖描绘着她的轮廓,细致地舔着她眼角的泪水。

  “你要对我好,就该永远对我好,怎么可以在对我好了一阵子之后,便自作主张地把我抛弃?你说你疼,可这些年,我的痛苦与绝望,又有谁能明白?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C221
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập