Tải xuống ứng dụng
43.78% 师父他总是不对劲 / Chapter 141: 第一百四十二章

Chương 141: 第一百四十二章

其实,他也想,可不用说也知道,她不愿了。

  “没有。”终究,他只剩下摇头,因为此刻的自己没有任何立场去将她抢回来了。

  当初因为自己不愿,新婚之夜,他并未同意让她将彼此的名字刻在三生石上,而她看到三生石被自己握在手中黯淡无光的样子,也没有再执意与他要这份在一起的证明。

  所以,她一句“往后你便不是我的夫君。”便可以将前尘过往斩断,只因除了记忆,没有任何能证明他们这段姻缘的牵绊。

  是他自己,杜绝了所有的可能,自以为留了一条退路,却不想是在斩断自己最后的生机。

  她说的对,若是一直都没有爱上就好了,可他偏偏,爱上了,还爱的那么晚,那么迟,所以活该他失去,不是吗?

  “你...如果....罢了,我走了。”想要再说些什么,但却如鲠在喉,便是千万思绪,也难以说出口。

  因为她在笑,很快乐,但不是对他。

  当那个被特别对待的人不再是他的时候,他嫉妒的发狂,却又无能为力。

  她不会回头的。

  他知道。

  于是他转身,离开几步,又忍不住回头,四目相对,他的眼里有光亮重新凝聚。

  “清....”

  “那什么,出去记得把院门关一下。”话落,便不再瞧他,专心致志地挑逗抱着她的人,舔舔对方唇角,像是在品尝一件十分美味的东西,要细嚼慢咽才好。

  褚澜瑾觉得眼睛被刺了一下,急忙转过头去,眸光重新黯淡下来,嘴角牵起一丝苦笑,涩的让人有些红眼。

  ......

  天界,浮白三月居,接到那份灵笺时,他正在哄自家小徒儿,匆匆一眼看过,便是不出意外的无奈。

  虽然褚澜瑾是他父君,但错过了便是错过了,再加上他们之间多了一个墨凛....

  “师父,我要跟你约法三章。”正想着,眼前的门突然大开,穿着一身桃红色衣裙的小姑娘气鼓鼓地瞪着他,转身时走路的姿势都有些不对,像是在隐忍些什么。

  褚尘之下意识快步走上前,将她打横抱了起来,看着小徒儿警惕不安的表情,趁她还未反应过来挣扎,便闪身来到桌前,直接将她放在上面。

  平视着握紧她的小手,空着的另一只手随手便掏出一块点心喂她,却见她撇过了头,连向来喜欢吃的甜糕都放弃了,着实气的不轻。

  褚尘之心里想了想,打算迂回些,便问她刚才的话,“桃儿要如何与为师约法三章?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C141
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập