Tải xuống ứng dụng
22.36% 师父他总是不对劲 / Chapter 72: 第七十二章

Chương 72: 第七十二章

“大师姐....”

  孟芙有些不敢置信,甚至难以理解地看着眼前这个她崇拜敬仰的女子。

  脚步踉跄着往后退了两步,瞳孔紧缩,有泪光闪烁,渐渐演变成仇恨。

  在宗门之中,洛依是很多弟子的向往,她不仅是掌门的亲传弟子,还是门派除了掌门外第一个不到两百年便跨入元婴期的女修。

  一直以来,孟芙都以她这位大师姐为榜样,想着有一天自己也能这么厉害的话,那这天下的妖物,便能斩杀的更多。

  可现在她的大师姐却跟她说荒谬?

  为什么荒谬?

  凭什么荒谬!

  妖就是妖,便是现在不杀人,不代表以后不杀人,他们天性狡黠阴狠,惯会伪装,就像当年,她也天真的以为妖也有可能会有好妖。

  结果却被那伪善纯良的面貌所骗,引狼入室,害了一家。

  时至今日,她还记得年幼的自己高高兴兴从外面回来的时候,那只她救回来的小花猫,变成怪物的模样,蹲在她爹娘的身旁,手里满是鲜血,却还笑着跟她说:“啊啦,芙芙回来了?”

  从那以后,她每回入睡,都会被噩梦惊醒,自责,懊恼,悔恨....

  “孟芙师妹....”没想到她会有如此大的反应,洛依皱了皱眉头,正要再说些什么好好劝导她,孟芙却用憎怨的眼神瞪了她一眼,在所有人都未来得及反应过来时,拔剑翻过木栏,直接从二楼跳了下去。

  稳稳地落在地上,对着正喝着鸡汤,对她行为很是不理解的少女咬牙切齿问:“上次那妖孽哪里去了,把她交出来。”

  如此,褚小桃才明白这个人是谁,但....

  “你有病?”

  围观群众:“.....”

  赶忙下来拉住孟芙的同门弟子:“.....”

  褚尘之:“乖,喝汤不要说话,容易呛到。”

  说着,用手里的帕子给她擦了擦油渍渍的嘴角。

  褚小桃配合地凑过脸去,眼神却还是斜睨着孟芙。

  “我见过你,怎么,一个人打不过,拉帮派了?”视线扫过她身后穿着统一蓝白衣袍的男男女女,眉心一拧,“花里胡哨,也就一个元婴期的还算不错。”

  洛依听见,唇角一抿,神色越发深思谨慎。

  这少女竟能一眼看出她的修为境地,且对孟芙的挑衅视若无睹,满不在乎,不可小觑。

  “小姑娘好久不见呐,真是别来无恙,你可还记得我?”眼看情形不对,江烨赶忙上前打圆场,并用手指扼住了孟芙持剑的手腕,稍微用力,侧过身面对着她,挡了褚小桃那边的视线,用警告的眼神示意孟芙不要轻举妄动。

  见她不甘,却又像理智回归的模样,咬着唇瓣放下了手中的剑,才扭过头,脸上重新挂上那嬉笑的容颜,对着褚小桃那边掏出了自己的折扇,在手中转了个圈道:“咱们可真是有缘分呐,你说是吧?”

  话音刚落,那边替徒儿夹菜的褚尘之手中的动作便顿了一顿,但并不显眼,只是江烨却突然感觉周身有些冷意,用灵气取暖也还是钻心入肺的寒凉。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C72
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập